Tôi nổi hết gân xanh và nhấn bàn đạp chạy lên xem,
và rõ ràng tôi là 1 con ngốc khi cố sức dùng xe đạp đuổi theo xe phân khối 150cc..
Nhưng tôi vẫn cố hộc tốc đạp!!
Họ đã qua ngã tư...Đèn chuyển đỏ.
Tôi sẽ bị mất dấu nếu dừng lại, vì vậy, tôi quyết định đạp luôn,
còn trớn, chiếc xe Martin của tôi lao qua giao lộ khá nhanh..
Và... 1 chiếc mô tô nẹt bô nhào tới ở chiều băng ngang,
tôi chỉ còn có thể nghe được 1 tiếng "Trời ơi......"
[RẦMMM]
.................................
...............
Tôi chết chưa?
Khi tôi nặng nhọc hé mở đôi mắt của mình,
tôi chỉ có thể nhìn thấy 1 màu trắng tóat, và mùi ê te xộc vào mũi.
Đầu tôi buốt đau ở bên trái.
Hình như tôi đang nằm trong bệnh viện?
Tôi cố gắng nâng cánh tay phải, nhưng nó bị bó bột cứng ngắc.
Toàn thân tôi ê ẩm và đau khắp... Ôi trời... chuyện gì đã xảy ra?
Một cái đầu bù xù và cặp mắt một mí ló ra ngang tầm mắt tôi,
vâng, chỉ có thể là hắn, C.K. Đôi mắt ấy sáng rỡ như vừa được trở về từ địa ngục. -__-
"Tạ ơn Tề Thiên Đại Ca, nàng đã tỉnh roài!!!!"
"......"
"Có biết tôi là ai ko??"
"KO!" -___-
"Trời, ko thể thế đựơc! Sao em có thể quên anh?? Chúng ta vừa đính hôn! Anh là chồng sắp cưới của cưng đây! Ôi ko... em bị mất trí nhớ!"
"Này... ai là cưng? ai là em?? Đính hôn gì chứ? >__< dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu/2108645/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.