"Xin lỗi..."
"Ko còn ai thương tôi nữa rồi!!"
"Còn ba mẹ you mà.."
"Mẹ ư?.. Mẹ đi trước cả bà.."
"Huh???"
"Và đừng có..NHẮC TỚI BA TÔI!"
"...ok.."
Mồ côi mẹ?Ôi... C.K đáng thương..tôi thật ko ngờ
là hắn cô đơn thế, đằng sau cái vẻ choai choai thấy ghét...
Tôi thật may mắn khi còn cha mẹ,
dù họ ko ở bên tôi..để cho tôi 1 gia đình trọn vẹn..
và tôi còn có dì Út nữa.
"còn..cậu you, mợ you... và...dì Út tôi cũng thương you lắm..^-^"
"nhưng...ko phải là NHẤT. tôi muốn là người họ thương nhất. như mẹ, như bà đã thương tôi."
"Trời...giống con nít quá. -__-"
"Uh..nhưng thật hạnh phúc khi là người thứ nhất trong lòng ai đó"
"Vậy à...tôi ko biết. tôi có được đâu! T__T"
Sự thật là thế. Ko biết dì Út có thương tôi nhất?
chắc là ko... Ba à? Chắc cũng ko... trước đây thì có.. mà ko, trước đây, ông yêu mẹ nhất.
còn mẹ? tôi ko chắc, nhưng dì bảo, mẹ ko yêu ba, nên..
làm sao bà có thể thương đứa con này..
"Tôi...thương you nhất"
O__O
Hắn...nói gì chứ??? Tôi vừa nghe..??
Giữa lúc tôi đang... choáng váng và bủn rủn hết tay chân..
hắn tựa đầu vào tường, nhắm mắt lại
và...cầm lấy tay tôi đặt lên đùi mình..
"Vì thế... hãy ngồi đây với tôi."
"Ok..you ngủ đi hen..."
............
Hắn ngủ thật say, tay vẫn giữ chặt bàn tay tôi.
tôi nhìn đồng hồ.. gần 9h. tôi chưa ôn lại bài cho ngày mai...
cũng chưa ăn tối...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu/2108635/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.