Xe búyt dừng tại trạm ngã tư gần nhà tôi.
DJ vẫn đang ngủ. Tôi rón rén đứng dậy để đi ra cửa xuống...
thì anh ta thình lình lên tiếng.
"Nếu cửa vẫn khóa thì sao?"
"Huh? um...ko biết..."
Anh ta cũng đứng lên.... và thế là chúng tôi cùng xuống.
"Sao anh xuống đây??"
"Chiếc xe đó đâu có chạy tuyến nhà tôi."
"Trời ạh, vậy tại sao lên xe đó??"
"Ko biết"
Ey, câu trả lời "Ko biết" này là độc quyền copywrite@Hải Giang kia mà -__-
Tôi lại đi bộ...ôi trời...mệt rã rời... dì ơi, làm ơn về rồi đi..
DJ đã ko theo tôi vào hẻm, anh ngoắc 1 chiếc taxi và đi khỏi.
...............
Cửa không khóa.
Thanks god!!
Tôi vào nhà và đi thẳng vào phòng, thả người xuống giường...
ko ăn cả cơm chiều và ngủ li bì...
Hôm nay...thật là 1 ngày dài...
Một ngày tồi tệ hơn bất cứ ngày nào.
........................
Tôi dường như ko thể ngồi dậy nổi,
nhưng vẫn phải lết xuống giường để chuẩn bị đến trường.
hôm nay là ngày ôn thi..
Tôi uể oải mở cửa tủ để lấy áo thay,
thì bắt gặp bức tranh căn nhà nhỏ của hắn.
"Hãy nhìn nó mỗi khi thức dậy..."
C.K... Bodyguard của tôi..
có phải tôi đã làm hắn buồn? vì sao chứ??
ko biết tối qua hắn có nhắn cho tôi?
"1 new message"
Oh...của hắn...chắc vậy.. ko biết sao tôi lại mừng húm..T___T
"Bà và anh Huấn đã đi đâu?"
Tin của Mai.
......ko phải của Bodyguard.
.........
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu/2108627/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.