Suốt dọc đường về những câu chuyện vui Khánh kể làm cho Ái cũng cảm thấy thư giãn hơn rất nhiều.
Về đến homestay Khánh nhanh chóng đưa Ái đến gặp y tế của đoàn để kiểm tra, rất may là không bị gị nặng chỉ là bị bong gân chút thui.
Chị y tá dặn Ái phải kiêng đi lại vài ngày để chân nhanh hồi phục.
Song xuôi Ái xin phép về phòng nghỉ ngơi nhưng Khánh nào chịu để Ái đi một mình. Dù phòng Ái cách đó ko xa, Khánh vẫn khăng khăng cõng Ái về phòng.
Về phòng rồi Khánh còn cẩn thận để Ái ngồi xuống giường nhẹ nhàng nhất có thể.
Nhìn người con trai đã chuẩn soái ca lại chăm sóc mình một cách tỉ mỉ bên cạnh Ái không khỏi cảm thán. Không ngờ nhìn ở khoảng cách gần Khánh lại đẹp không góc chết như vậy.
Đang mải đắm chìm suy nghĩ thì Khánh lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ ấy: " Em có muốn ăn gì không để anh đi mua cho em "
Ái ngại ngùng: " Cám ơn anh đã đưa e về, e vẫn chưa đói "
Ái nhìn theo bóng lưng người con trai ấy đi dần ra phía cửa, thân hình một mét tám, gương mặt lại chuẩn soái ca nữa. Thật người người ta xao động mà.
Ái đang nằm nghỉ ngơi thấy Khánh đi vào phòng. Trên tay còn cầm theo một hộp nhỏ xinh nữa.
Ái cất tiếng: " Ủa em tưởng anh ra chỗ mọi người thực nghiệm rồi chứ "
" Anh sợ em đói nên đi mua cháo cho em ăn. Em ăn no rồi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-cua-minh-em/2570231/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.