Cánh cửa phòng mở ra, Khánh bước vào với dáng vẻ điềm đạm, khuôn mặt không mang bất kỳ một biểu cảm nào. 
My hớn hở chạy ra: " Anh Khánh cuối cùng anh cũng đến gặp em rồi, em nhớ anh lắm " 
Khánh vẫn lặng im không đáp lời. 
My nhìn thái độ thờ ơ này mà thấy tủi thân đôi chút nhưng không biểu cảm ra bên ngoài. Cô vẫn bước đến ôm lấy cánh tay Khánh nũng nịu: " Anh không thể dịu dàng với em một chút được sao " 
Lần này Khánh không thể im lặng được nữa, anh nhàn nhạt nói: " Tôi đến đây là muốn nói rõ với cô một số chuyện và cũng muốn cô thành thật với tôi " 
" Em...em...có...làm...gì...đâu" giọng My ngắt quãng 
" Từ trước tới nay tôi chưa hề có tình cảm gì với cô hết nên cô đừng ảo tưởng nữa " Khánh nghiêm giọng 
My nhìn Khánh chăm chú: " Anh chưa kết hôn thì em vẫn còn cơ hội mà " 
Lời My vừa dứt thì Lisa bước vào làm My thoáng giật mình 
Nụ cười mỉa mai hiện trên khuôn mặt My ngày một rõ hơn: " Cô cũng có lúc mặt dày bám theo Khánh cơ đấy " 
Lisa bình thản đáp: " Tôi đâu cần phải đeo bám ai giống như cô, là tự anh ấy muốn đưa tôi tới đây " 
" Cô " My cứng họng không nói lên lời trước lý lẽ sắc bén của Lisa 
Khánh bấy giờ mới lên tiếng: " My ah, giờ tôi muốn cô nói cho cả tôi và Lisa biết sự thật đêm đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-cua-minh-em/2570174/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.