Kỳ tích cuối cùng cũng hiện ra bé Dâu tỉnh lại trong niềm vui sướng của cả nhà. Cô bé nhìn quanh mọi người một lượt
" Ba con không đến thăm con sao...? " giọng non nớt của cô bé cất lên
Bà Trâm mắng yêu
" Con bé này vừa tỉnh dậy là đã tìm ba nó rồi, uổng công bà ngoại thương con như vậy "
Ái vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ không rời, giây phút nhìn thấy cô công chúa nhỏ nằm trên giường bệnh với một mớ dây dợ trên người cô đã sợ lắm rồi. Cô sẽ không để con bé xa cô thêm một lần nào nữa
Giọt nước mắt vui mừng vẫn lăn dài trên má cô
" Mẹ ah con tỉnh lại rồi mà, mẹ đừng khóc nữa " giọng nói bé con yếu ớt
Khánh từ bên ngoài đi vào thấy cả nhà quây quần bên thiên thần nhỏ anh hắng giọng
" Ba mẹ ah con bé vừa tỉnh dậy vẫn còn rất yếu, mọi người hãy để con bé nghỉ ngơi một chút được không ạ "
" Đúng là cha con với nhau có khác. Con vừa tỉnh dậy đã tìm ba. Giờ anh vào đây thấy cả nhà hỏi chuyện con bé một chút mà đã sót sợ con bé mệt rồi " Ông than trách
" Ba mẹ con lo con bé nó mệt mà thôi " anh nghiêm giọng
Bà Trâm nhìn ông Long rồi ra về nhường lại không gian riêng cho gia đình nhỏ.
Anh đi đến bên giường ngồi cạnh con gái
" Con gái ah, có cảm thấy thế nào rồi, có biết ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-cua-minh-em/2570165/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.