Tôi vẫn nhìn anh ta, tôi mỉm cười ngờ nghệch và miệng không thốt lên bất cứ lời nào.
- Ariane này, anh phải nói với em, anh vẫn thường xuyên nghĩ về em. Anh muốn gọi cho em, nhưng anh biết em đã lấy chồng nên anh lại không dám nữa... Tối nay đi ăn với anh nhé.
Tôi thấy rất, rất, rất đau bụng.
- Em không nghĩ đó là ý hay đâu.
- Anh biết em nghĩ gì. Chỉ là một bữa tối thôi. Lúc thấy em sáng nay, anh biết ngay rằng đó không phải do...
- Sáng nay á?
Anh ta ngừng lời, có vẻ hơi bối rối một chút rồi lại bình tĩnh ngay được.
- Ừ, sáng nay. Em bước vào một quán Starbucks uống cà phê, anh ngồi trong góc phòng và dõi theo em.
- Anh dõi theo em từ sáng nay á?
- Ừ.
- Nhưng vì lẽ gì chứ?
- Lúc đầu thì anh không biết. Anh thấy em đi một mình nên dõi theo em. Rồi em gặp bạn gái em, anh vẫn tiếp tục dõi theo. Anh cũng đến quán Pastis, vẫn không thấy chồng em đâu, nên anh vào quán ngồi ở quầy bar và quyết định chờ đến lúc chỉ còn mình em.
- Chồng em đang ở Paris.
- Anh cũng nghĩ vậy.
Vẫn nụ cười mỉm phóng khoáng ấy.
Vài giờ trước đây, trong bữa sáng kiêm bữa trưa, Nasreen còn phàn nàn là chưa bao giờ biết nên chờ đợi điều gì từ gã bạn trai cuối cùng của mình và tôi còn trả lời cậu ấy: “Khi ta không biết sẽ đi về đâu trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-chang-o-dau/2781795/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.