Edit & Beta: Lạc Thần
“Thường hay về trễ như vầy sao?” Hạ Thiên Tễ hỏi cô.
“Một tháng sẽ có mấy lần, đơn vị chúng tôi có những người làm cha đơn thân, mẹ đơn thân, học sinh, ba mươi năm qua lần đầu tiên nói chuyện nhà cửa, tình trạng như vậy không ít, cho nên chúng tôi hết sức giúp đỡ lẫn nhau.” Những đồng nghiệp tốt này chính là lí do khiến cô nhiệt tình với Khai Sáng: “Tôi còn một giờ nữa, nhưng nói không chừng sẽ trễ một chút, anh về nhà trước, hay là chờ tôi cùng nhau về?”
“Chờ cô về chung đi, dù sao cũng đã tới rồi.”
Về đến nhà cũng là chuyện của ba tiếng sau rồi.
Vừa mở cửa, Bảo Thạch phe phẩy cái đuôi đi tới, Trình Khả Lương vội vàng ôm nó, nựng một cái, hôn một cái, sờ một cái, sau đó thả nó lại trên ghế sa lon, để cho nó tự chơi.
Thay quần áo, rửa mặt chải đầu xong, lúc nằm lên giường đã sắp bốn giờ, bình thường lúc này đã sớm ngủ rồi, nhưng hôm nay cô lại có chút không ngủ được, cô vẫn luôn nghĩ tới một chuyện.
Lật trái, lật phải, lại lật trái, rồi lại lật phải......
“Không ngủ được?”
“Ừ.”
“Vậy tán gẫu chút đi.”
Từ trong miệng của người mất trí nhớ nghe được hai chữ “tán gẫu” này thật đúng là vi diệu —— người này cũng thật là kỳ quái, nói đầu hư mất rồi, vậy mà cô thấy anh thao tác máy vi tính, thấy anh đánh tin nhắn bằng tiếng anh, có lúc anh còn có thể nấu cơm, lên mạng chọn quần áo, giày tất cả đều phù hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-bien-thanh-ech/128014/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.