Edit & Beta: Lạc Thần
Động vật nhỏ thật sự là quá thần kỳ, mới đầu, bọn nó là thú cưng, chỉ có thể ngủ giường thú cưng, cũng không thể ăn cơm trên bàn. Sau đó có mộtngày, sẽ cảm thấy mình là mẹ của nó, nó hoàn toàn không ngại nằm lên áokhoác của mình, nó cũng không ngại đạp tới đạp lui gối đầu của mình.
Trên quần áo dính lông mèo là việc nhỏ, thường phải dùng “thanh cuốn mathuật” lăn trên người để hút lông thú cưng cho sạch, mèo nào mà khôngrụng lông đây?
Trời lạnh thì Bảo Thạch sẽ nằm ngang trên bàn phím laptop vì laptop có độ nóng, mặc dù hành động như vậy là quấy nhiễucông việc của cô, cô cũng đều cảm thấy thật sự là đáng yêu chết mất, vừa nghĩ sao có con mèo mập như vậy mà vẫn sợ lạnh như thế, vừa ôm BảoThạch lên vò loạn sau đó nhét vào chăn, nghe nó khó chịu kêu meo meo, cô cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Mới vừa nhặt Bảo Thạch về nhà thì côvẫn cảm thấy mình là trúng tà, rõ ràng chính là học sinh siêu nghèo, lại còn nuôi mèo, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy nuôi nó rất tốt rất đánggiá.
Biết trong nhà có người, không phải, có mèo đang đợi tại cửa, cảm giác đều không giống nhau.
Có đôi khi cô sẽ cố ý nhéo mặt Bảo Thạch, cuối cùng Bảo Thạch gãi chântrước, kêu lớn tiếng, nhưng móng vuốt lại thu vào thật tốt, Bảo Thạchcào vách tường, cào ghế sa lon, cào đệm lót, nhưng chưa bao giờ từng cào trầy cô.
Có lúc mệt chết, sau khi vào nhà liền trực tiếp ngã lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ma-hoang-tu-bien-thanh-ech/128004/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.