Một trận ác hàn bủa vây sau lưng Tiểu Thất làm hắn rùng mình một cái.
Hắn hiểu rất rõ cách đối nhân xử thế của đại sư huynh, người này đại khai sát giới, bất cứ kẻ nào cũng trốn không thoát.
Sư huynh hiện giờ mai danh ẩn tính chốn này, nhưng bị hắn tìm thấy, hơn nữa người này cũng đã nhận ra hắn.
Nếu bởi vậy vô ý phá hủy suy tính của người này, Tiểu Thất không dám tưởng tượng tiếp theo sẽ như thế nào.
Vết thương trên mặt Tiểu Thất hoàn toàn không thấy đau, cảm giác tê liệt dọc theo cơ thể lan tràn đến ngực, làm mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt nhỏ xuống, hắn hiểu, chất độc đang phát tác.
Tiểu Thất xoay người bỏ chạy, cờ hồ có thể đạt danh hiệu “lạc hoang nhi đào”. (Trốn vào đồng hoang, chạy vào rừng rú; ý là cắm đầu chạy trối chết, không cần biết điều gì khác nữa)
Bách Lý Thất hắn bôn tẩu giang hồ tới nay dịch dung qua không biết bao nhiêu người, mỗi lần nếu không phải oai phong lẫm liệt thì cũng là phong lưu phóng khoáng, nào ngờ lại có thời điểm thê thảm như hiện tại, run lẩy bẩy đến ngay cả nói cũng không nên lời.
Chỉ là Tiểu Thất chạy chưa xa, Tiểu Hắc ở phía sau hắn ngó đông ngó tây, rồi sau đó nhặt lên một tảng đá ném về phía Tiểu Thất.
Tảng đá bí mật mang theo kình phong từ nắm tay kia, bay vút đập trúng giữa lưng Tiểu Thất, Tiểu Thất “ai ô” một tiếng, lảo đảo vài cái, cố gắng ổn định thân thủ rồi lại tiếp tục chạy.
Tiểu Hắc nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/97586/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.