Ngày ấy Cổ Tam Dũng, thừa dịp Lan Khánh phát cuồng san bằng biệt để Túc vương lẻn vào địa lao cứu người nhà ra.
Hắn cùng gia nhân trốn trong kinh thành mấy ngày, sau phát hiện chính Túc vương cũng khó bảo toàn bản thân, không rảnh bận tâm bọn họ, hắn liền mang theo một nhà lớn nhỏ chạy ra khỏi kinh thành.
Phương bắc tuyết lớn bay tán loạn, chạy hai ngày đường cũng chỉ ly kinh một chút, Cổ Tam Dũng điều khiển xe ngựa quất roi bắt ngựa tiến tới trước, một lòng thầm nghĩ lập tức đưa người nhà rời khỏi nơi hiểm nguy.
“Bảo hắn đi chậm một chút, trước tìm chỗ nghỉ ngơi đã. Vội ngày vội đêm như vậy cũng không biết vội cái gì, không biết đại tẩu hắn sắp lâm bồn không được để xóc nảy sao?” Sau rèm truyền đến thanh âm phụ nhân già nua, ngôn lời phụ nhân lãnh đạm, mang theo trách cứ, một chút cũng không biết lo lắng nội tâm của Cổ Tam Dũng.
“Nhị ca…” Cổ Tam Tráng xốc màn che, có chút khó xử nói: “Sắc mặt đại tẩu trắng bệch, chúng ta tìm một chỗ nghỉ chân trước đi.”
Cổ Tam Dũng gật đầu: “Thỉnh đại tẩu chịu đựng, phụ cận không có nơi che chắn, ta tái đi tới trước tìm xem.”
Cổ Tam Dũng vừa nói lời này, bên trong xe ngựa lại truyền đến thanh âm cay nghiệt: “Ngươi là cố ý muốn xóc chết kim tôn của ta sao?”
“Mẹ.” Cổ Tam Tráng quay đầu lại. “Nhị ca không có ý đó.”
“Ai biết hắn có phải ý tứ này không.” Cổ đại nương thì thào: “Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/2003327/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.