Buổi tối trước khi cửa thành đóng, hai người một heo vừa vặn vào tới Thanh Châu thành.
Thanh Châu là địa phương tây nam biên thùy thập phần trọng yếu, là biên giới một nước, vì phòng man tộc tây nam quấy rầy, nơi đây ước chừng có bảy vạn trú binh, và cũng là thái ấp của đương kim thiên tử bào huynh (anh ruột) Túc vương, Đông Phương Chiên.
Thanh Châu cùng Quy Nghĩa huyện liền nhau, hai nơi phong tục dân tình không sai biệt lắm, dân chúng đều là đơn thuần chất phác như nhau, khác biệt chỉ là Túc vương cai trị tương đối nghiêm khắc, còn Thi Vấn yêu dân như con mà thôi.
Tìm một khách điếm còn trống ngủ trọ, tiểu nhị vừa tới gần, Tiểu Thất liền nói: “Hai gian phòng hảo hạng, tái đưa rượu cùng thức ăn lên.”
Lan Khánh vừa nghe lại nói: “Một gian, phải cùng nhau ngủ!”
Tiểu Thất sững sờ, vội vàng lắc đầu. “Điều này sao được, đương nhiên phải mỗi người một gian, bằng không ta ngáy ầm ĩ ngươi làm sao bây giờ? Tiểu nhị, vẫn là hai gian.” Tiểu Thất ánh mắt kiên định ngữ khí kiên quyết. Hai người ngủ một gian, vậy hắn căn bản khỏi ngủ luôn!
“Hảo!” Điếm tiểu nhị nhanh nhẹn dẫn bọn họ lên lầu.
Lúc này, Lan Khánh vừa đi vừa tả hữu nhìn quanh, làm cho Tiểu Thất nghi hoặc hỏi: “Ngươi đang tìm cái gì?”
Lan Khánh trả lời: “Tìm Đàm Hoa.”
Sắc mặt Tiểu Thất lập tức chuyển xanh, cũng tả hữu nhìn quanh, khẩn trương nói: “Đàm Hoa đến đây? Ở đâu ở đâu? Ta như thế nào không biết hắn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/2003244/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.