Tiểu Thất thở hổn hển mấy khẩu khí, mới nghĩ muốn đứng lên lấy “liệu thương thánh dược thoa ngoài hay uống đều hảo” sư đệ hắn cho ra dùng đã thấy phía cửa đột nhiên có một cái đầu nhấp nhô, chần chừ muốn tiến lại không tiến.
Cuối cùng người nọ thấy mình trừng hắn mới nhảy vào.
“Cái kia, Tiểu Thất a, ngươi có oan khuất gì giảng đi, ta tới nghe.” Lan Khánh nói, còn thiên chân vô tà cười một chút.
“…” Tiểu Thất nheo mắt nhìn hắn, hừ một tiếng, chuyển đầu hướng bên trong không thèm ngó hắn.
Lan Khánh đối với hành động vô lễ này của Tiểu Thất chẳng những không tỏ vẻ tức giận, ngược lại đi tới trước giường nói: “Ngươi đừng cáu, là cái địa phương kia không tốt a! Trước kia ta đi tra án, cha cũng không cho ta tiến vào. Nếu cha ta cùng ta cũng không thể đi vào, ta tự nhiên cũng sẽ không cho ngươi đi a!”
Tiểu Thất tuy rằng vẫn là không nói lời nào, một phen hỏa đang vượng, nhưng thiêu cứ thiêu rồi lại giống như bị ôn nhu rót vào nửa bồn nước, rốt cuộc diệt đi không ít.
Nói ra cũng là khiến Lan Khánh lo lắng cho hắn mới sinh khí lớn như vậy. Hắn nếu không đi thanh lâu, hoặc giả nếu giấu giếm tốt một chút không cho Lan Khánh biết, hôm nay cũng sẽ không có sự tình như vậy phát sinh.
Mông Tiểu Thất bị đánh đến máu chảy đầm đìa, sưng tấy vừa hồng vừa cao, Lan Khánh trông thấy, bĩu môi, nghĩ thầm không hiểu tên nào đem Tiểu Thất đánh thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/2003240/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.