Trong lúc Lan Khánh cùng Tiểu Thất toan rời khỏi nha môn, Tiểu Thất đột nhiên trông thấy Tiểu Lan Hoa đứng ở cửa đang nhìn đại môn tiến vào lao phòng, ngẩn người.
“Tiểu Lan Hoa!” Hắn gọi lớn.
Tiểu Lan Hoa xoay đầu nhìn Tiểu Thất, mỉm cười thảm đạm.
Tiểu Thất vội vàng vỗ vỗ tay Lan Khánh, kêu hắn buông ra. “Từ từ, nha đầu kia không biết làm sao, qua đó xem đi.”
Lan Khánh nới lỏng tay, Tiểu Thất liền chạy đi. Hắn nhìn khoảng không trong tay, lại nhìn bóng dáng Tiểu Thất vội vàng rời khỏi, không biết tính sao, hắn có cảm giác giống như thương thế ở xương tay từng chút từng chút ê ẩm.
Sau đó Lan Khánh cau mày đi theo Tiểu Thất đến chỗ Tiểu Lan Hoa.
“Ngươi ở bên ngoài nhà tù làm gì?” Tiểu Thất hỏi.
Tiểu Lan Hoa ngơ ngẩn nhìn chằm chằm lao phòng đại môn bị khóa chặt bởi vài vòng xích sắt, nói: “Ta vừa cầu Thi đại nhân cho ta trông thấy Dậu Vô Ngân, nhưng Thi đại nhân không chịu. Ngài ấy nói có oan khuất gì đều để năm ngày sau ở trên công đường cho ta cùng Dậu Vô Ngân đối chất.”
Tiểu Thất hỏi: “Ngươi tìm Dậu Vô Ngân làm gì?” Tên kia cũng không phải dạng thiện lương yếu đuối.
Hốc mắt đỏ lên, Tiểu Lan Hoa cắn răng nói: “Ta muốn hỏi hắn vì cái gì nhẫn tâm như thế, một đêm giết hết mười ba nhân khẩu nhà ta, cha mẹ, bà vú, thân nhân. Tất cả, chỉ bởi vì hắn đều đã không còn!”
Tiểu Thất muốn an ủi Tiểu Lan Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-ly-tieu-ke-lich-hiem-ky-khanh-truc-nan-thu/2003182/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.