“Anh biết, ngay cả anh cũng không nắm chắc phần thắng, cho dù em có Cửu Cửu Sát thì cũng vậy. Chúng ta chỉ có thể toàn lực liều mạng thôi.” – Ám Ảnh hai mắt lóe sáng, chằm chằm nhìn Thiên Hạ Long Quỷ. Trùng hợp tên kia cũng đang nhìn về phía chúng tôi. Ánh mắt 2 người họ gặp nhau, lửa văng tung tóe. Các bạn yên tâm, có tôi đứng ở bên cạnh, 2 người không thể phát sinh chuyện xxoo được.
Ngay thời điểm cao trào đó, Ám Ảnh đột nhiên quay đầu hỏi tôi: – “Nhện, em nói xem trận đấu đầu tiên ai sẽ thắng, Diễm Thái Tử hay là Tịch Diệt? Anh còn chưa đặt cược.”
Bịch ~ tôi té.
Một lát sau, tôi đứng lên, nghiêm túc trả lời: – “Vấn đề này đó mà… liên quan đến vật lý học, thống kê học, động lực học, kinh dịch bát quái cực kỳ cao thâm huyền ảo. Đợi em đi kiếm 1 ông thầy bói tính toán rõ ràng rồi sẽ trả lời cho anh…”
“…” – Ám Ảnh cứng lưỡi một chút – “Anh mua Diễm Thái Tử vậy. Không phải em nói tên này rất biến thái hay sao.”
Tịch Diệt và Diễm Thái Tử vừa lên sàn đấu đã bộc lộ sát chiêu ám khí. Bởi vì cả hai đều đang có 3 trận thua. Ai thắng được trận này sẽ thoát khỏi vị trí chót bảng. Ai thua… đương nhiên trở thành người đứng nhất từ dưới đếm lên. Mặc dù hạng chót bảng top 10 cùng với hạng 4 bảng top 10 đều không có gì khác biệt, đều chỉ được thưởng kim khí. Nhưng không phải ai cũng có suy nghĩ giống như tôi, không phải ai cũng không thèm để ý đến vấn đề mặt mũi sĩ diện. Với bọn nam nhân mà nói, tôn nghiêm của họ rất quan trọng, họ nhất định phải giẫm bẹp đối thủ dưới lòng bàn chân mới hả dạ.
Hai người trên sàn đấu đều nhìn nhau bằng ánh mắt tóe lửa. Nhiệt độ toàn trường lập tức sôi sục. Trọng tài hình như cũng cảm thấy có chuyện không bình thường.
“Trận đấu này cả 2 đối thủ đều có tinh thần rất tốt. Rốt cuộc thì ai mới có thực lực cao hơn đây. Chúng ta hãy mỏi mắt trông chờ. Trận đấu bắt đầu –”
Trọng tài vừa nói xong, 2 đối thủ liền phát động công kích.
Diễm Thái Tử triệu hoán tất cả quỷ hồn dồn lực tấn công Tịch Diệt. Mà Tịch Diệt thì khởi động tuyệt chiêu bổn mạng của hắn – thập tự trảm. Sau 1 tiếng nổ lớn và những tiếng gào thét thảm thiết, đại bộ phận quỷ hồn đều bị uy lực của thập tự trảm chém thành mảnh vỡ, biến mất trong không khí.
Lúc này, pháp thuật cao cấp của Diễm Thái Tử là Cửu thiên liên hoàn cũng vừa hoàn thành xong chú ngữ. Chín đạo thiên lôi từ những góc độ khác nhau hướng về phía Tịch Diệt. Tịch Diệt không chỗ tránh né, bị thiên lôi bổ trúng, da biến đen, tóc dựng đứng, trông y như công nhân mỏ than vừa chui từ dưới đất lên.
Nhìn tới cảnh này, khán giả không nhịn được cười phá lên. Tịch Diệt không tức giận, chỉ có sắc mặt càng âm trầm, ánh mắt càng tàn nhẫn. Xem ra tên này cũng không phải là người tốt… Song đao vung lên, Tịch Diệt dùng 1 tư thế cổ quái kéo lê song đao chạy về phía Diễm Thái Tử. Có vẻ hắn tính toán sẽ công kích đối thủ ở khoảng cách gần.
Pháp sư mà bị chiến sĩ áp gần sẽ xảy ra hậu quả gì? Diễm Thái Tử đương nhiên hiểu rõ. Nhưng quỷ hồn đã bị giết hại gần một nửa, số lượng còn lại không đủ ngăn cản tốc độ của chiến sĩ. Diễm Thái Tử lúc này chỉ có thể làm được 1 chuyện duy nhất mà thôi, nhớ kỹ chú ngữ.
Nhìn một màn như vậy, toàn bộ khán đài đều nín thở, tập trung quan sát trận đấu. Đây sẽ là chiêu số dùng tánh mạng để đánh bạc. Nếu Tịch Diệt có thể áp sát đối thủ trước khi Diễm Thái Tử hoàn thành chú ngữ, Tịch Diệt sẽ giành được thắng lợi. Ngược lại, nếu pháp thuật cao cấp của Diễm Thái Tử đánh trúng đối thủ chỉ còn nửa cột máu, Tịch Diệt sẽ hóa thành tro bụi.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, ngay khi Diễm Thái Tử lọt vào phạm vi công kích của Tịch Diệt thì chú ngữ của Cửu thiên lôi động cũng vừa hoàn thành. Đây là chiêu số tiếp nối, mục tiêu đã bị cố định, một khi chiêu này phát động sẽ gây ra tổn thương cực lớn, nhưng nó cũng có 1 khuyết điểm là tiêu hao ma pháp rất nhiều, hơn nữa phải trả giá bằng huyết lượng của bản thân. Pháp sư nào đánh ra chiêu này, nếu không nắm chắc có thể 1 chiêu giết chết đối thủ thì kết cục có thể là bị phản pháo, hắn mới là người phải bỏ mạng.
Từng cột sấm sét đánh xuống, cả sàn đấu đều lóe sáng, không ai thấy rõ chuyện gì đang xảy ra. Lát sau, ánh sáng biến mất, mọi người nhìn về sàn đấu. Kháo ~ ngay cả lông chim cũng không thấy. Người đâu? Chẳng lẽ 2 tên đều bị thiên lôi bổ chết hết rồi?
Ngay lúc này, tiếng nói của trọng tài vang lên, thông báo cho mọi người biết, canh bạc vừa rồi, Diễm Thái Tử thắng. Lại nói, vận khí của Diễm Thái Tử không phải tốt bình thường nha.Thời điểm Cửu thiên lôi động của hắn đánh xuống, song đao của Tịch Diệt cũng vừa phá tan thuẫn giáp của hắn. Hai người đồng thời chết dưới tay đối thủ. Trọng tài phải dùng băng ghi hình để tính toán, thì ra Diễm Thái Tử chết sau Tịch Diệt 0.1 giây. Chính cái tốc độ ánh sáng 0.1 giây này đã giúp Diễm Thái Tử thoát ly vận mệnh kẻ đội sổ.
“Há há… lại thắng.” – Ám Ảnh nhìn website, mặt mày hớn hở.
Tôi thì có chút bực bội, bởi vì tôi vẫn hi vọng Tịch Diệt thắng. Không thể tưởng tượng nổi là tên Diễm Thái Tử hiện giờ cũng có 1 bàn thắng giống tôi. Nếu lát nữa tôi thua Thiên Hạ Long Quỷ, vậy nghĩa là tôi với hắn sẽ ngang cơ. Chuyện này là không thể được!!!!! Tôi đứng thứ mấy trong bảng xếp hạng đều không sao cả, nhưng tôi nhất định không thể thua cái tên biến thái Diễm Thái Tử kia!!!!!
“Tri Chu đoàn trưởng, tôi nghĩ cô sẽ không chọn sủng vật chiến rồi nhỉ?!” – Thiên Hạ Long Quỷ cười cười nhìn tôi.
Đồ bỉ ổi ~ Tôi chửi thầm trong bụng. Hắn rõ ràng biết sủng vật của tôi đánh không lại Kim Long của hắn mà còn bày đặt giả nhân giả nghĩa. Đây không phải là cố tình đùa bỡn tôi sao? Muốn chết!! Được rồi, để xem ta làm cách nào tiêu diệt ngươi.
Tôi cười tủm tỉm trả lời: – “Đúng vậy, sủng vật của tôi 2 ngày trước ăn hết 1 con mãng xà, sau đó bị tiêu chảy, đến hôm nay còn chưa bình phục.”
“Vậy sao? Thì ra sủng vật của Tri Chu đoàn trưởng đúng là đồng mệnh tương liên nha. Cả chủ lẫn vật đều chọn cùng 1 ngày để bị tiêu chảy. Không biết hiện giờ Tri Chu đoàn trưởng đã khỏe hơn chưa?” – Thiên Hạ Long Quỷ tự nhiên không tin chuyện tôi bị tiêu chảy. Nhưng hắn cũng đoán không ra vì sao tôi phải lấy cớ để vắng mặt. Đương nhiên, hắn vĩnh viễn không thể nào biết được nguyên nhân sâu xa ở đằng sau.
“Ài, nghe anh nói lại thấy trong bụng có điểm là lạ… thôi thì tôi sẽ tốc chiến tốc thắng, sau đó log out mà đi nhà xí đây.” – tôi mặt không đỏ tim không nhảy vừa nói vừa cười nhìn Thiên Hạ Long Quỷ – “Quỷ bang chủ, huyết lượng của tôi hiện giờ là 1200 điểm, không biết của anh là bao nhiêu nhỉ?”
Chiêu này của tôi có thể nói là âm hiểm cực kỳ. Tôi tỉnh bơ nói ra huyết lượng của bản thân sẽ khiến Thiên Hạ Long Quỷ bị hồ đồ. Kỳ thật, tôi nói hay không nói chẳng có gì khác biệt, bởi vì đại chiêu của Thiên Hạ Long Quỷ có thể lấy hơn 3000 điểm. Cho dù là cung tiễn thủ đi theo đường khôi giáp cũng không có huyết lượng cao cỡ đó. Thiên Hạ Long Quỷ rất dễ dàng giây sát đối thủ.
Nhưng tôi lại báo ra điểm huyết lượng, trong cuộc chiến sinh tử, việc này giống như nhường cho đối thủ 1 chiêu. Theo tôi quan sát, Thiên Hạ Long Quỷ là người có khuynh hướng đại nam tử. Nhìn thấy tôi làm như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không biết xấu hổ mà im hơi lặng tiếng.
Quả nhiên, Thiên Hạ Long Quỷ chỉ ngập ngừng 1s, sau đó cười nói: – “Huyết lượng của tôi là 4100. Còn về chiêu thức của tôi thì… mọi người đã thấy, tôi không muốn nói nhiều.”
Ngụ ý là, đại chiêu của hắn ai cũng biết. Nhưng đại chiêu của tôi thì hắn không rõ ràng lắm.
Tôi là con gái. Một cô gái không có lấy nửa điểm tinh thần hiệp nghĩa. Cho nên chiêu này của hắn dùng sai đối tượng rồi. Hắn tưởng tôi cũng sẽ có tinh thần của cao thủ, một bên giới thiệu thì bên kia cũng sẽ hồi đáp ư. Tôi mới không có ngu như vậy. Cho nên, tôi căn bản không thèm quan tâm tới câu nói ngụ ý của hắn. Giả lơ quay đầu nói với trọng tài.
“Trọng tài, tôi đã chuẩn bị xong. Có thể bắt đầu rồi.”
Thiên Hạ Long Quỷ bất đắc dĩ rút đại đao ra khỏi vỏ, trong lòng lại biết thêm một chút về trình độ vô sỉ của Nhện.
Tôi đã tính toán kỹ. 99 ngân châm có lực công kích là 12870. Lượng máu của hắn là 4100. Cho nên chỉ cần 32 ngân châm bắn trúng là đủ giết chết hắn rồi. Nhưng vấn đề quan trọng nhất của tôi là… thời cơ. Nếu để hắn phóng đại chiêu trước, vậy thì đến đánh rắm tôi cũng không có cơ hội nữa là.
Đánh lén? Chủ ý này tốt.
Trận đấu vừa bắt đầu, tôi đã chạy xa khỏi Thiên Hạ Long Quỷ, vừa chạy vừa bắn tên. Thiên Hạ Long Quỷ không có cách nào đối phó với chiêu này của tôi. Với tốc độ của hắn, làm sao cũng đuổi không kịp tôi nha. Cho dù hắn dùng đấu khí ngoại phóng, với khoảng cách và tốc độ biến thái như hiện giờ thì tôi vẫn có thể dễ dàng tránh thoát. Thế là Thiên Hạ Long Quỷ vừa dùng đao chặn các mũi tên của tôi vừa tìm cách tiếp cận tôi.
5 phút đồng hồ trôi qua, Thiên Hạ Long Quỷ bắt đầu sốt ruột. Hắn chưa đánh trúng tôi phát nào, ngược lại bị tôi bắn trúng vài mũi tên. Mặc dù chỉ mất một tí huyết, nhưng nếu tiếp tục như vậy, kéo dài đến hết thời hạn, hắn sẽ bị phán thua. Tôi áp dụng đấu pháp như vậy chính là muốn cho hắn phải sốt ruột, thế thì tôi mới có cơ hội dùng đến Cửu Cửu Sát. Mà cũng chỉ với cái tên Thiên Hạ Long Quỷ biết rõ tên tuổi của tôi thì tôi mới không cố kỵ mà dùng ám chiêu âm hiểm hèn hạ này.
Thiên Hạ Long Quỷ thoáng suy tư một chút, sau đó ngừng tay, không quan tâm đến những mũi tên của tôi nữa. Hắn giơ cao đại đao, cây đao phát ra một màu xanh lam nhàn nhạt. Là ma lực. Cbn, tôi suýt chút đã quên tên này không phải chiến sĩ đơn thuần. Hắn là ma vũ song tu. Chỉ vì từ trước tới nay chưa ai thấy hắn sử dụng kỹ năng công kích thuần ma lực cả. Chẳng lẽ hôm nay hắn quyết định biểu diễn ma pháp với một cô nương thanh tú là tôi đây sao? Mặt mũi của tôi cũng lớn quá à nha.
Chuẩn bị phòng ngự thật tốt, tôi tò mò nhìn Thiên Hạ Long Quỷ, rất muốn biết đến tột cùng hắn có thể phóng ra loại pháp thuật gì. Theo đạo lý mà nói, hắn chú trọng vào võ tu ma khí, bình thường loại chiến sĩ này sẽ không học kỹ năng công kích thuần ma lực. Hắn sẽ đánh ra chiêu số nào đây?
Trọng tài đứng bên cạnh cũng hưng phấn giảng giải lu bù: – “Các bạn mau nhìn. Thì ra cao thủ đệ nhất Hồng Hoang đã quyết định sử dụng ma pháp kỹ năng rồi. Từ lúc bắt đầu kỳ tỷ thí đến giờ, Thiên Hạ Long Quỷ chưa từng dùng qua ma pháp kỹ năng. Đến tột cùng hắn có chiêu số gì lợi hại đây? Có khi nào cũng là siêu cấp kỹ năng như nữ tuyển thủ cầm roi lúc trước không? Thật khiến người khác mỏi mắt trông chờ…”
Bốp ~
Trọng tài còn chưa nói xong, một trái cà chua đã đập vào đầu ông. Sữa Bảo Bảo đứng trên khán đài, phủi tay chửi đổng lên: – “Đồ đáng chết!!! Đến tên tuổi của bổn tiểu thư mà cũng không nhớ nữa.”
Những người ngồi bên cạnh không nói không rằng, lóe một cái đã dạt ra cách cô nàng 3 mét, không ai dám tới gần nữ ma đầu không biết lúc nào sẽ bạo nổ này.
Chú ngữ ma pháp của Thiên Hạ Long Quỷ rốt cuộc hoàn thành.
“Thời gian tĩnh chi.” – Hắn hét lớn, một vòng ánh sáng bao trùm toàn bộ đấu trường.
Tôi thoáng một cái có cảm giác bản thân không thể động đậy. Nhưng cảm giác này chỉ giằng co trong 2s. Có điều, 2s sau thì Thiên Hạ Long Quỷ đã áp sát tôi, nói cách khác tôi đã nằm trong phạm vi công kích của hắn.
“Địa ngục cực trảm!” – lưỡi đao cong cong như lưỡi hái tử thần mang theo ma khí nồng đậm bổ xuống đầu tôi.
Khi đứng ở vị trí khán giả mà quan sát, tôi đã nghĩ chiêu số này nhìn rất đẹp mắt, hiệu quả kỹ xảo đặc biệt hoành tráng. Nhưng khi bản thân rơi vào vị trí của người bị chém, cảm giác thiệt không tốt chút nào. Tôi phải ăn vội nuốt vội đám bổ huyết dược để bổ sung cho lượng máu đang rơi cực nhanh của mình.
Khi Thiên Hạ Long Quỷ phát ra địa ngục cực trảm, tôi đã có thể hoạt động tay chân trở lại, có thể linh hoạt tránh né nên không thực sự chính diện đối đầu với chiêu số biến thái này. Nhưng bởi vì biên độ của chiêu số hơi rộng nên tôi vẫn rơi mất hơn 2/3 lượng máu. Tôi ngấu nghiến ăn bổ huyết dược lẫn hồi hồn đan. Sau đó, thừa dịp địa ngục cực trảm va chạm với mặt đất tạo ra bụi mù, tôi nhanh chóng dùng ảo thuật để phân thân. Bản thân tôi chui tọt ra sau 1 hòn đá, còn phân thân thì ngồi xổm ở đằng kia, giả vờ bị thương.
Bụi mù tan đi, khán giả nhìn xuống dĩ nhiên biết rõ cái người núp sau tảng đá là bản thân tôi, còn cái người đang giả đáng thương là ảo ảnh. Nhưng Thiên Hạ Long Quỷ thì không thể nhìn ra. Tất cả khán giả đều có chung một suy nghĩ: cô nàng này quá âm hiểm, nói không chừng hôm nay Thiên Hạ Long Quỷ sẽ phải chôn thân tại đây rồi.
Đám thuộc hạ Trâu Bò Bang lo lắng bồn chồn nhìn bang chủ của họ truy đuổi ảo ảnh trên võ đài. Trận đấu có quy định, nếu khán giả lên tiếng nhắc nhở, tuyển thủ được nhắc nhở sẽ bị khấu trừ 50% huyết lượng. Cho nên mặc dù sốt ruột thì bọn họ cũng không dám hành động lỗ mãng.
Tôi đương nhiên biết rõ khán giả không có khả năng lên tiếng nhắc nhở nên mới ngang nhiên dùng ám chiêu dưới mí mắt của mọi người. Nhìn Thiên Hạ Long Quỷ bị ảo ảnh của tôi dẫn dụ quay lưng lại với mình, tôi đắc ý cười thầm. Thiên Hạ Long Quỷ ơi Thiên Hạ Long Quỷ, đến giờ chịu tội của ngươi rồi.
Tôi rút Cửu Cửu Sát, kéo căng dây cung Sát Quỷ. Ảo ảnh của tôi cũng làm hành động giơ cung, trên đầu mũi tên phát ra hào quang màu vàng nhạt. Thiên Hạ Long Quỷ trông thấy liền dừng tay cảnh giác nhìn. Bất kỳ người chơi có thực lực nào khi nhìn thấy mũi tên có hào quang màu vàng thì đều biết đó không phải là mũi tên bình thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]