Thời điểm ngũ tặc trông thấy tôi nghênh ngang ngồi trên Hồng Nương thì đều rớt cằm.
“Thế nào? Tạo hình đủ khốc liệt chứ? Mọi người hâm mộ a! Ghen tỵ a! Hahaha” – tôi rất vô sỉ tự nâng bản thân lên.
“Nhện tỷ, chị thật là lợi hại, ngay cả Hổ Nhện cũng thuần phục được.” – Tiểu Tặc nhìn tôi với vẻ mặt sùng bái.
“Đó là tự nhiên. Nhện tỷ của cậu có nhân phẩm tốt như vậy mà…”
“Chuyện này và nhân phẩm có quan hệ gì sao?” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó tò mò hỏi. Hồng Nương của tôi so với Hắc Muội của hắn còn có phong cách hơn. Có lẽ nội tâm của hắn đang kêu ngào ông trời không công bằng đi.
“Nói nhảm. Nhân phẩm không tốt làm sao có thể sáng tạo nên kỳ tích. Anh nhớ lại xem, trong lịch sử nhân loại, những người từng sáng tạo kỳ tích có ai có nhân phẩm tệ không?” – tôi phản bác ngay lập tức – “Hồng Nương, tới đây, mọi người cứ tự nhiên sờ nó a… có muốn chụp ảnh lưu niệm không… tôi sẽ không thu phí…”
Ngũ tặc dùng ánh mắt u oán mà nhìn tôi: – “Nhện, làm người không nên phô trương, làm tặc càng nên thu liễm.”
“Nếu bạn không có tiền vốn, mặc kệ bạn muốn phô trương hay không, người ngoài cũng chẳng thèm để tâm. Nhưng nếu bạn có tiền vốn, cho dù bạn khiêm tốn cỡ nào thì người ngoài vẫn chú ý đến bạn. Lúc này ngược lại, nếu bạn tỏ ra khiêm tốn thì người ngoài sẽ nói bạn đang giả vờ đóng kịch. Triết lý này mọi người nghe rồi chứ? Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-yeu/102415/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.