Lâm Hiên không phải loại người không nói đạo lý, huống chi chuyện nàythật sự phải nói đến cơ duyên xảo hợp, cũng không phải là lỗi của tên tu sĩ trước mắt này.
Giết hắn cũng không thay đổi được gì, đã như vậy thì cần gì phải tổn thương người vô tội?
Đầu mối đến đây coi như là bị chặt đứt.
Sự tình phát triển đến bước này, âu cũng là chuyện mà bản thân Lâm Hiêncũng hết cách, hắn cũng không có gây khó dễ cho Bách Bảo Trai, chỉ làmang vẻ mặt đầy u sầu từ bên trong đi ra.
- Hô!
Tên chưởng quỹ thở phào nhẹ nhõm, cũng may là vị tiền bối này thấu tìnhđạt lý, nếu không thì... Hắn cũng không dám nghĩ đến kết quả.
Nếu nói hắn vừa mới đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan cũng tuyệt đối không quá đáng.
Tục ngữ có câu đại nạn không chết, ắt có hậu phúc, chỉ mong sau khi trải qua nguy cơ này, tu vi của mình có thể vì vậy mà thăng tiến lên mộtbước.
Đương nhiên nói thì nói như vậy nhưng kết quả cụ thể như thế nào thì hắn cũng không có nắm chắt.
Nói tóm lại, cảm giác sống sót sau tai nạn quả thật không tệ.
Lại nói về Lâm Hiên, lúc này trên mặt hắn tràn đầy vẻ u sầu.
Vốn lần này hắn rất có lòng tin có thể khiến cho hóa thân xuất hiện,tưởng rằng có thể đem bí mật thời thượng cổ tra xét rõ ràng, không ngờđến hy vọng càng cao thì thất vọng càng nhiều như vậy.
Cực khổ cả nửa ngày, đến cuối cùng cũng công toi.
Tuy nhiên sự việc đã đi đến nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1784065/chuong-2724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.