Hôm nay, hai người vừa xử lý xong một chuyện quan trọng, còn chưa kịp nghỉ ngơi, trong động phủ, đã có khách tới thăm.
Tuy đây chỉ là chỗ ở tạm thời, nhưng thân phân Thái Thượng trưởng lão tônquý, cảnh giới xung quanh vô cùng nghiêm ngặt, cũng không phải ngườibình thường có thể xâm nhập.
Có thể không báo trước mà được phép tới nơi này, chỉ lác đác vài người.
Đương nhiên, Lâm Hiên là một trong số đó.
"Lâm sư đệ, cơn gió lành nào mang ngươi tới đây?"
Ngân Đồng nữ tử vui mừng tiếp đón.
Thiếu niên họ Long cũng vui vẻ ra mặt, đồng thời có chút hiếu kỳ.
Ngày thường, mỗi khi tông môn có sự vụ là y như rằng hắn lặn mất tăm. Hômnay đột nhiên lại chủ động tới đây, không biết có mục đích gì?
Trong nội tâm Ngân Đồng nữ tử cũng nghi hoặc không thôi. Bất quá cũng khôngvội vã hỏi han, hàn huyên một lát, phân làm chủ khách ngồi xuống, nhấmnháp mỹ tửu, linh quả. Sau đó Lâm Hiên mới nói ra mục đích của mình.
"Sư tỷ, nhị ca, Lâm mỗ lần này đến đây, là muốn yêu cầu một kiện bảo vật."
"Bảo vật?"
Hai người ngẩn ngơ, biểu lộ có chút kỳ quái, sau đó Ngân Đồng nữ tử chemiệng cười duyên: "Sư đệ sao lại nói những lời như vậy. Ngươi không chỉlà Thái Thượng trưởng lão bổn môn, hơn nữa cũng là đại công thần Vân Ẩntông chúng ta. Đã muốn thứ gì, miễn là tông môn có, chỉ cần tùy ý lấy đi là được, cần gì phải hỏi ta. Nếu bổn môn không có, cứ việc hạ pháp dụcho đám đệ tử, dù là lên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1784045/chuong-2702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.