"Ha ha, trăm nghe không bằng một thấy. Lâm tiểu tử, những tưởng bổn sự của ngươi ghê gớm lắm, thì ra cũng chỉ có thế."
Không ngờ lần đánh lén này lại thu được hiệu quả không thể tưởng tượng nhưthế, trên mặt Xà Yêu lộ vẻ mừng như điên, há miệng cười lớn.
Màđạo hồng mang kia cũng không bắn về phía chân trời, mà sau khi xuyên qua cơ thể Lâm Hiên liền ngừng lại, hiện ra nguyên hình chính là một chiếcvảy đỏ thẫm, lớn chừng hơn tấc. Viền ngoài sắc bén vô cùng.
Hiển nhiên Lâm Hiên đã hoàn toàn mất đi sức phản kháng.
Nàng đắc chí bay đi.
"Thế nào, Lâm đạo hữu, còn cho rằng thiếp thân nói ngoa nữa không? Căn bảnkhông cần hai người chúng ta liên thủ, chỉ một mình thiếp thân đã đủtiễn đạo hữu đi Tây Thiên rồi."
"Thật sao?"
Hai mắt vốn một mực nhắm chặt của Lâm Hiên đột nhiên mở ra. Không nói nhiều lời, tay phải cũng vung lên một cái.
Xoẹt xẹt...
Một đạo lệ mang đen nhánh kích xạ bắn ra, hung hăng nhắm vào đầu Xà Yêu.
Biến hóa quá đột ngột khiến Xà Yêu không bất ngờ, bất quá phản ứng của nàngcũng cực kỳ nhanh lẹ. Do quá kinh hãi nên không kịp tế ra bảo vật, chỉđột nhiên nghiêng người một chút.
"Ah!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tuy đã gần như tránh thoát trong đường tơ kẽ tóc, nhưng một cánh tay đã bị chặt đứt lìa.
Công kích còn chưa dừng ở đó, đạo lệ mang màu đen kia rõ ràng đã bay ngượctrở lại. Giống như mũi tên không ngừng bay qua bay lại, thẳng đến khiđầu nàng không thể tránh kịp.
Bành!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1784012/chuong-2667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.