Chương trước
Chương sau
Tiên kiếm nhoáng lên một cái, lập tức hóa thành bảy mươi hai đạo lưu quang cực kỳ chói mắt, phô thiên cái địa hướng Ma Xà tiên tử dũng mãnh tràn tới.
"Ah!" Ma Xà tiên tử rúng động kinh hô, sợ tới mức hoa dung thất sắc. Chiêu này của Lâm Hiên thanh thế quả thực quá mức kinh người.
Chỉ nghe "phốc phốc phốc" mấy tiếng truyền ra, dù kiếm quang tạm thời bị ngăn trở nhưng sắc mặt Ma Xà tiên tử cũng trở nên tái nhợt như người chết. Pháp lực của nàng tiêu hao quá nhiều, hơn nữa bên ngoài bảo vật hoa tai cũng trải rộng đầy vết rách, hiển nhiên là sắp không chống đỡ được bao lâu nữa.
Đáng giận!
Ma xà tiên tử nghiến chặt răng, trên mặt ẩn hiện vẻ hối hận, họ Lâm này đến cả Điền Tiểu Kiếm cũng vô cùng kiêng kỵ, vậy mà nàng còn chủ quan như vậy. Đáng tiếc hiện tại hối hận đã chậm, lúc này Lâm Hiên đã động sát tâm, không chết không thôi.
Phảng phất như tấm vải gấm bị xé rách, tầng bảo hộ màu trắng ngà chớp động liên hồi, rốt cuộc chống đỡ không nổi liền như bọt khí biến thành hư vô. Sau đó lôi hỏa giống như tìm được cửa thoát, ào ào đem đối phương bao khỏa, từ bên trong không ngừng vang lên tiếng ầm ầm sưu sưu liên miên không dứt, ánh sáng màu đỏ cùng lam mang ngày càng chói mắt khiến bên ngoài hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng dáng Ma Xà tiên tử đâu nữa. Nguồn: truyentop.net
Ma Xà tiên tử nếu không thể tránh né thì theo lý thuyết sẽ lập tức mất mạng, nhưng mà mọi chuyện luôn có ngoại lệ, mặc dù âm thanh bao liệt vẫn còn nhưng không hề có tiếng kêu thảm thiết truyền ra như tưởng tượng, nét mặt Lâm Hiên dần trở nên ngưng trọng. Đột nhiên thần sắc hắn khẽ động, phảng phất như phát hiện ra điều gì đó, thân hình chợt lóe đã chuyển qua một bên. Cơ hồ cùng lúc đó, một cột sáng màu trắng ngà bắn tới xuyên qua chỗ hắn vừa mới đứng.
" Hừ !" Sắc mặt Lâm Hiên phát lạnh, không nói hai lời tay phải đã nâng lên, một đạo hắc sắc lệ mang theo đầu ngón tay kích bắn ra. Lệ mang chỉ nhỏ bằng ngón cái, nhưng bất luận tốc độ hay lực đạo đều làm người ta trố mắt ngạc nhiên, những pháp thuật ngũ hành bình thường không thể so sánh cùng nó được.
Một tiếng rên rỉ truyền đến, không gian cách đấy chừng trặm trượng chợt ba động, Ma Xà tiên tử lảo đảo bước ra, trên mặt đầy vẻ kinh sợ còn tay phải thì ôm lấy vai, nơi đó đã bị máu tươi nhiễm đỏ. Nếu nàng ta chậm một chút thì chỗ bị Mặc Linh Toản xuyên thủng không phải vai mà chính là đầu rồi. Nàng này muốn đánh lén Lâm Hiên nhưng không ngờ thiếu chút nữa lại vẫn lạc.
Ma Xà tiên tử vừa sợ vừa giận, tuyệt đối không nghĩ ra Lâm Hiên có thể nhìn ra chiêu số của nàng. Tuyệt không thể do dự nữa, nếu không đừng nói đến bắt đối phương về nịnh nọt Tiểu Kiếm, mà sợ rằng ngay cả mạng của nàng cũng phải lưu lại chỗ này.
"Tiểu tử, đây là ngươi bức ta, đừng trách bổn cung độc ác" Ma Xà nghiến răng nghiến lợi gầm lên, ngũ quan dữ tợn vỗ túi trữ vật, lòng bàn tay vừa lật lại có thêm một trương phù lục lóng lánh. Sau đó vẻ mặt phẫn nộ biến mất mà thay vào đó là sắc mặt nghiêm túc, tay nâng lá phù lên quá đỉnh đầu, đồng thời một cỗ uy áp theo phù lục nọ tỏa ra khắp nơi.
"Gia hỏa họ Lâm kia, trách không được Tiểu Kiếm ca ca lại kiêng kỵ ngươi như vậy, bất quá ngươi cho dù cường đại cũng không thể ngăn cản được phù bảo truyền thừa của lão tổ tông ta ?"
"Phù bảo truyền thừa ?" Sắc mặt Lâm Hiên lập tức trở nên khó coi "Chẳng lẽ là phù bảo do Bảo Xà Thánh Tổ chế tạo?"
"Đúng vậy" Ma Xà tiên tử ngẩng cao đầu, vẻ mặt kiêu ngạo nói "Tiểu tử thức thời thì hãy ngoan bó tay chịu trói, nếu không ngươi sẽ chết vô cùng thảm."
Sắc mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ lo lắng, nhưng muốn hắn ngoan ngoãn chịu thua đương nhiên không có khả năng, dù đối mặt với hóa thân của Băng Phách hắn cũng dám đánh một trận nữa là. Bảo Xà và Băng Phách tuy đều là cấp bậc thánh tổ, nhưng Bảo Xà rõ ràng không thể so với Băng Phách.
Liều mạng !
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, nét mặt Lâm Hiên lập tức trở nên kiên định. Mà bên kia Ma Xà tiên tử nhìn thấy Lâm Hiên biểu hiện như vậy liền hơi lo lắng. Thật ra trong tay nàng chỉ là một trương tàn phù mà thôi. Bất quá nó đúng là do Bảo Xà tự tay chế tác, muốn diệt sát một động huyền kỳ hẳn không có vấn đề gì.
"Tiểu tử không biết sống chết " Ma Xà cười lạnh nói, sau đó chuẩn bị phát động phù lục nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, toàn bộ không gian trong phương viên vài dặm đều kịch liệt chấn động, nơi phát ra âm thanh đúng là từ trên bầu trời sơn cốc. Lâm Hiên cùng Ma Xà tiên tử không nhịn được quay đầu nhìn lại, tuy bên đó chỉ có một đạo thiên lôi đen như mực đang giáng xuống, nhưng rõ ràng uy lực của nó còn khủng bố hơn trước nhiều.
Chẳng lẽ Địa Tê Long sắp độ kiếp thành công? Trong lòng hai người đều xuất hiện phán đoán này, liền lập tức ngừng tay.
"Ma thú nếu thật sự may mắn tiến giai thành công thì vô cùng phiền toái " Trong tâm Ma Xà tiên tử không khỏi bồn chồn bất an, mà bên Lâm hiên có tiểu mao cầu tương trợ nên cũng không quá mức úy kỵ, bất quá hắn lại tính toán khác, ánh mắt không ngừng lấp lóe kỳ quang.
Ầm ầm!
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảnh kiếp vân rộng lớn, cuồn cuộn tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, biến ảo ra hình đầu lâu ác quỷ lớn vài chục mẫu. Ác quỷ mở ra cái miệng to đùng dính đầy máu, sau đó phun ra một đạo tia chớp đen như mực dài chừng một trượng, bên cạnh còn có vài chục khỏa lôi hỏa cầu.
Toàn bộ sơn cốc thoáng chút đều bị bao bọc vào trong.
Địa Tê Long ngẩng cao đầu, trên mặt tràn đầy mệt mỏi. Pháp lực trong người nó đã tiêu hao bảy tám phần, bất quá nó không có nửa điểm khuất phục. Nó cũng biết rằng lượt thiên kiếp này đã là lượt cuối cùng, chỉ cần vượt qua liền trở thành ma thú phân thần kỳ, thất bại sẽ thành chiến lợi phẩm cho hai kẻ rình mò bên cạnh.
Một loạt tiếng nổ kịch liệt vang lên trong sơn cốc, dư âm cùng lãng khí hướng bốn phương tám hướng không ngừng tàn phá. Những nơi nó đi qua, nham thạch cũng không khác gì bột mỳ, núi đá như làm từ đậu hũ, đều bị san thành bình địa.
Còn ở bên này, hai người vừa ngưng thần quan sát vừa đề phòng lẫn nhau, không khí ngưng trọng đến cực điểm.
Đã qua thời gian chừng nửa tuần trà, bụi mù mới dần dần lắng xuống. Sau khi sương mù tiêu tán, toàn bộ sơn cốc trước mắt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bình địa với đầy đá vụn ngổn ngang, còn thân hình Địa Tê Long đang chìm trong nham thạch nóng chảy. Nhiệt độ tại phụ cận lên cao cực kỳ khó chịu. Địa Tê Long da dày thịt béo, thân thể của nó lại có khả năng thể tự lành nên cũng không biết đã vượt qua đợt thiên kiếp đáng sợ vừa rồi như thế nào, nhưng mọi việc vẫn chưa chấm dứt.
Ô Ô ô ô !
Tiếng cuồng phong vang vọng khắp không gian, ma khí bốn phía lại lần nữa bị hấp dẫn tới đây. Kiếp vân trên bầu trời bắt đầu cuồn cuộn tụ lại, mặt đại quỷ đang dần tiêu tán lại hóa thành hàng trăm mặt tiểu quỷ, tuy rằng không lớn lắm nhưng ngũ quan vô cùng giống nhau, dữ tợn đến cực điểm, cả đám đều trợn trừng hai mắt nhìn chằm chằm xuống Địa Tê Ngưu.
Trong kiếp vân vần vũ, từng đạo hồ quang điện đều bị mặt quỷ hấp thu, sau đó từ mồm và hai mắt chúng phun ra càng nhiều hồ quang điện hơn. Những đạo quang điện đó dài hơn một trượng mà đường kính lại nhỏ chỉ cỡ cánh tay.
Thanh âm xoẹt xoẹt chợt vang lên, từng vòng hồ quang điện xen kẽ lẫn nhau, thoáng cái liền tạo thành một tấm lưới cực lớn, sau đó hướng Địa Tê Long hung hăng giáng xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.