Chương trước
Chương sau
"Triệt bỏ phi kiếm ư?" Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
"Đúng vậy" Thái độ Thiên Quỷ Thượng Nhân thoáng cái liền trở nên khẩn trương, nịnh bợ nói "Thần uy của đạo hữu tiểu lão nhi đã lãnh giáo qua, làm sao có thể ngu ngốc đi vuốt râu hùm nữa. Hẳn là đạo hữu có nhiều chuyện muốn hỏi, mà tiểu lão nhi bị uy áp của mấy thanh phi kiếm này làm cho tâm thần sợ hãi không yên, khó có thể tập trung được, sợ lúc trả lời lại có sai lầm"
"Hắc hắc, nói nghe hay lắm, sợ rằng khi ta triệt bỏ phi kiếm là lúc ngươi trở mặt công kích tạ" Lâm hiên khinh thường nói
"Không dám , không dám , đạo hữu thần thông cao tuyệt còn sợ tiểu lão nhi công kích sao ? Hơn nữa sự tình lấy trứng chọi đá kiểu này tiểu lão nhi tuyệt đối không làm."
Lâm Hiên trở nên do dự, sau một lúc gật đầu nói " Được, ta tạm tin đạo hữu một lần."
Hắn cũng không phải thực sự tin tưởng lời nói của đối phương, mà tin vào thực lực của bản thân, cho dù đối phương giở trò cũng thừa sức áp chế. Lâm Hiên tiện tay đánh ra mấy đạo pháp quyết triệu hồi toàn bộ phi kiếm trở về.
Các thanh phi kiếm chợt ông lên, hồng quang chớp động bay về trước mặt Lâm Hiên, sau đó bắt đầu hợp lại phát ra hồng quang càng chói mắt hơn, đến khi quang hoa thu liễm thì không thấy phi kiếm đâu nữa mà thay vào đó là chín đóa hoa sen trôi nổi vô cùng mỹ lệ. Mỗi đóa đều có phù vân ẩn hiện, hồng quang quấn quanh. Từ những đóa hoa sen này bộc lộ ra uy áp khổng lồ, không cần phải nói chúng chính là biến ảo của cửu cung tu du kiếm trận.
Nhìn một màn này khiến mặt quỷ liên tục biến sắc, vô cùng e ngại, nhưng sau đó lại bị hung quang thay thế. Đương nhiên một tia hung lệ này rất nhanh bị lão quái dấu diếm đi, Lâm Hiên cũng không phát hiện ra điều gì dị thường.
"Đa tạ đạo hữu, vừa rồi tiểu lão nhi mắt kém vụng về không nhìn rõ nên đã mạo phạm đạo hữu, bây giờ đạo hữu có chuyện gì cần hỏi, chỉ cần biết, tiểu lão nhi không giám dấu diếm nửa lời"
Lâm Hiên nghe nói vậy, ngoài mặt chỉ nhàn nhạt gật đầu, nhưng trong lòng cảm thấy có điểm không ổn. Đối phương dù sao cũng là nhân vật phong vân một thời, dù bây giờ sa sút nhưng cũng đâu cần phải quỳ gối quy thuận hắn như thế? chẳng lẽ vạn năm qua đi khiến nhuệ khí của hắn đã tiêu tan hết ?
Hàn Lập đang định mở miệng thì cảm thấy toàn bộ lông tóc dựng ngược, một tia lãnh ý tàn khốc từ sau lưng truyền tới. Loại báo động này không phải là hắn phát hiện được điều gì, mà do nhiều lần đối mặt sinh tử hình thành một loại phản ứng bản năng.
Tuy nhiên Thiên Quỷ Thượng Nhân rõ ràng còn mang vẻ mặt cười cười ở phía trước, tia báo động này là sao đây ? Chưa chờ hàn lập có thêm hành động khác thì một đóa quỷ vụ vô thanh vô thức xuất hiện cách người hắn mấy trượng, sau đó co rút lại hình thành một mặt quỷ, đúng là khuôn mặt độc nhất vô nhị của Thiên Quỷ Thượng Nhân. Chỉ còn lại một đám tàn hồn mà thần thông phân thân lại huyền diệu cỡ này sao? Không ngờ có thể giấu diếm được thần thức cường đại của hắn.
Lâm Hiên kinh ngạc thanh tỉnh lại nhưng khoảng cách thật sự quá gần, muốn tránh đã không kịp nữa. Quỷ vụ kích bắn tới, nhanh chóng bao trùm toàn bộ đầu của hắn, sau đó từ thiên linh cái xâm nhập vào, không cần phải nói, chính là lão quái đang thi triển thuật đoạt xá.
Chỉ thấy Lâm Hiên nhất thời hai tay ôm đầu vô cùng thống khổ, gương mặt vặn vẹo, sau đó trên trán mơ hồ huyễn hóa ra khuôn mặt của Thiên Quỷ Thượng Nhân.
"Tiểu gia hỏa, chỉ bằng ngươi cũng dám cùng lão phu cò kè mặc cả sao, hiện tại thấy thế nào, lão phu đành tiếp nhận thân thể của ngươi vậy"
Lời còn chưa dứt, thanh âm cuồng tiếu đã truyền tới, hiển nhiên lần này đánh lén đắc thủ khiến Thiên Quỷ Thượng Nhân vô cùng cao hứng, đắc ý. Tiểu tử này bảo vật sắc bén như vậy, lần này quả thật là tiện nghi cho lão rồi. Mặt quỷ hưng phấn một lần nữa nhập vào thiên linh cái rồi biến mất
Tình cảnh của Lâm Hiên tựa hồ phi thường nguy hiểm. Dù thần thức của hắn cường đại cũng không thể so với lão quái vật Phân Thần kỳ này được
Tuy nhiên một khắc sau, không gian bên trái chừng sáu bảy trượng chợt nổi lên ba động, sau đó hiện ra một người, không ngờ lại là Lâm Hiên, trên mặt còn mang theo nụ cười chế giễu. Cơ hồ cùng lúc đó "Lâm Hiên" đang bị đoạt xá lại ầm một tiếng nổ tung khiến mặt quỷ rít lên kinh sợ
"Là Thế thân phù"
Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vẫn như thường nhưng thật ra trong lòng lại vô cùng lạnh lẽo. Vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh sử dụng thế thân phù thì hôm nay đúng là ngày giỗ không thể nghi ngờ. Nghĩ đến đây sắc mặt hắn thoáng chút đanh lại, khí tức toàn thân dâng lên, sát khí tỏa ra không hề che dấu, mấy đạo pháp quyết liên tục đánh ra, chín đóa hoa sen khẽ xoay chuyển rồi biến mất không thấy, mà một khắc sau đó chúng đã xuất hiện phía trước đem mặt quỷ vây kín lại.
Thiên Quỷ Thượng Nhân sắc mặt phi thường khó coi. Lão tính kế như vậy rồi mà vẫn thua trong tay đối phương, không phải vì đi sai nước cờ gì mà vì đối phương quá mức cơ cảnh. Tình thế bây giờ thật sự khó có thể vãn hồi. Đấu tiếp thì lão cũng chẳng thể là đối thủ của Lâm Hiên. Đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, gương mặt lão liền hiện ra vẻ cười bồi hối lỗi.
"Đạo hữu không nên tức giận, là tiểu lão nhi nhất thời hồ đồ, đạo hữu đại nhân cần gì chấp nhất tiểu nhân"
"Ngươi bây giờ còn nói những lời này không sợ rằng đã muộn rồi sao ?" Lâm Hiên giọng nói lạnh như băng tựa hồ đã thực sự động chân hỏa "Lâm mỗ kính ngươi là tiền bối, lại đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không biết tốt xấu thì Lâm mỗ đành tiễn ngươi đi sớm một chút vậy"
"Đạo hữu dừng tay, chuyện gì cũng từ từ." Thiên quỷ thượng nhân lắp bắp kêu lên.
Tuy nhiên giờ khắc này, Lâm Hiên căn bản không muốn nghe thêm, lại thúc dục thêm một đạo pháp quyết, chín đóa hoa sen đồng thời nở rộ, tiếng ông ông vang lên như vạn đạo phi kiếm chuẩn bị từ trong đó chui ra. Mà ngay sau đó, từ trong liên hoa kích bắn ra mấy trăm đạo hỏa hồng phi kiếm, tầng tầng lớp lớp bay xung quanh Thiên Quỷ Thượng Nhân.
"Đạo hữu, hiểu lầm, vừa rồi đều là hiểu lầm. . ."
Không đợi Thiên quỷ nói xong, Lâm Hiên đã liếc lão lạnh lùng nói " Lão quỷ, ngươi có thể đi chết được rồi"
Lời còn chưa dứt thì hồng quang trên toàn bộ phi kiếm càng chói mắt, kích bắn vào mặt quỷ không chút lưu tình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thiên Quỷ thượng nhân đương nhiên không bó tay chịu trói, ngay cả bổn mạng chân nguyên cũng không giữ lại điên cuồng phun vào quỷ vụ, khiến quỷ vụ quay cuồng một trận tạo thành một tầng phòng ngự bao bọc lấy lão, đồng thời từng đạo phong nhận từ bên trong phóng ra ngăn cản thế công của phi kiếm. Sắc mặt của lão thoáng cái trắng bệch không còn chút huyết sắc.
Lâm Hiên thở dài, lão quỷ chỉ còn lại tàn hồn nhưng công pháp bí thuật sắc bén đến khó tin. Bất quá lúc này kết cục đã sớm định, chỉ là vùng vẫy vô ích mà thôi. Lâm Hiên giương tay phất nhẹ một cái, mười đạo kiếm khí gần đó ông lên rồi chém thẳng tới phong nhận. Phong nhận dù là từ bí thuật của lão ma tạo ra, nhưng lại không thể so sánh với kiếm khí do bổn mạng pháp bảo của Lâm Hiên tạo thành, vừa giao phong đã bị chém tan thành mây khói. Kiếm quang thế đi không giảm, quỷ vụ dù xoay chuyển như thế nào cũng bí chém tan nát, một lát sau quỷ vụ đã bị thu nhỏ hơn nửa. Lão quỷ vừa cắn răng thi triển thủ đoạn chống cự vừa uốn ba tấc lưỡi cầu xin, nhưng đáng tiếc Lâm Hiên vẫn như không nghe thấy.
Mắt thấy quỷ vụ đã tán loạn gần hết, mà phía trước kiếm quang lại ào ạt xông lên, Thiên Quỷ Thượng Nhân hét lên "Dừng tay, chẳng lẽ đến cả dược liệu luyện chế phân thần đan ngươi cũng không muốn ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.