Chương trước
Chương sau
Mây mù dưới chân phiêu đãng, phóng nhãn nhìn lại, mây trắng đóa đóa, thấp thoáng kiến trúc như quỳnh lâu ngọc vũ. Linh khí nồng đậm, làm cho người ta vui vẻ thoải mái. Không hổ là chỗ ở của Phân Thần kỳ tu sĩ, quả nhiên làm cho người ta hâm mộ.
Lâm Ngọc Kiều phảng phất đối với nơi này rất quen thuộc, dẫn Lâm Hiên tới một tiểu hồ, gió nhẹ lướt qua, mặt hồ gợn sóng xanh biếc, bên cạnh là một rừng trúc vi vu đón gió, tỏ ra vô cùng thanh tĩnh
Bên hồ có hai bóng người đang đứng, một nam một nữ, trên người không có mảy may linh lực ba động, nhưng mà đồng tử Lâm Hiên hơi co lại
Hai vị thái thượng trưởng lão đều ở đây sao?
Long sư thúc Lâm Hiên đã gặp, còn nữ tử bên cạnh thì thần bí hơn nhiều, dù đệ tử bổn môn cũng không người nào biết danh hào người này
Nhìn qua nàng này chỉ độ 20 tuổi, khuôn mặt thanh tú thoát tục, có điểm giống Long thiếu niên là lỗ tai của nàng cũng dầy, đồng tử càng phát ra màu bạc sáng chói, tu vi phân thần trung kỳ !
Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia kinh ngạc, hai vị thái thượng trưởng lão của Vân Ẩn Tông theo dung mạo mà nói thì không phải là huyết thống nhân loại thuần túy, đến tột cùng là có bí ẩn gì ?
Nội tâm nghi hoặc nhưng ngoài mặt hắn không có chút dị sắc bước tới
"Bái kiến hai vị sư thúc." Lâm Hiên khom người thi lễ, khí độ không kiêu ngạo cũng không hèn mọn.
Thiếu nữ mắt bạc đảo mắt nhìn Lâm Hiên, giọng nói không hề mang theo chút tình cảm, không nghe ra hỉ nộ :"Ngươi là Lâm Hiên sao, ngươi thực sự rất can đảm"
"Sư thúc quá khen."
"Ngươi nghĩ rằng ta đang tán thưởng sao, tiểu gia hỏa, ngươi giết hại đồng môn, chẳng lẽ không sợ bổn cung trị tội ?"
"Sư thúc nếu muốn trị tội thì đã không cho gọi ta tới chỗ này, huống chi ân oán giữa ta và Thạch sư huynh hẳn hai vị đều rõ ràng, ta không làm gì sai hết" Lâm Hiên không chút khẩn trương mỉm cười trả lời
Phản ứng của Lâm Hiên khiến nữ tử mắt bạc có chút ngoài ý muốn, sau đó trầm ngâm nói :" Tuy nói như thế, nhưng hủy diệt pháp thân Thiên Toàn là đủ rồi, hắn cũng đã nhận thua, tại sao ngươi lại còn đuổi tận giết tuyệt, hắn chính là nhân vật hàng đầu của bổn môn, tổn thất này vô cùng lớn"
"Sư thúc nói không sai, nhưng Lâm mỗ muốn hỏi người một câu, nếu đổi lại là người, liệu người có tính buông tha Thiên Toàn ?"
Lời Lâm Hiên vừa nói ra khiến Long thiếu niên biến sắc... Tiểu tử này gan cũng quá lớn rồi, đến hắn cũng còn chưa giám nói với sư tỷ như thế
Nhưng thiếu nữ mắt bạc sau khi im lặng một chút lại nở nụ cười :"Đúng vậy, đổi lại là ta thì cũng sẽ nhổ cỏ tận gốc"
Ngoài mặt Lâm Hiên không biến đổi nhưng nội tâm cũng thở phào một hơi, sự việc này nếu cứ êm đẹp chấm dứt như thế này thì càng hợp ý hắn
"Tốt rồi, Lâm sư điệt, ngươi cũng không cần quá mức để ý, vừa rồi chỉ là bổn cung thử ngươi một chút mà thôi, ngươi thực sự không tồi" Thiếu nữ đột nhiên nhoẻn miệng cười
"Đa tạ sư thúc!" Lâm Hiên xoay người hành lễ, thần thái ngược lại so với lúc trước cung kính hơn một ít.
Thiếu nữ mắt bạc gật đầu, đột nhiên hỏi :"Lâm sư điệt, tiện đây ta cũng muốn hỏi một chút, Cổ lão ma Thiên Thi Môn, thật sự chết trong tay sư điệt sao ?"
"Đúng vậy" Lâm Hiên nhẹ nhàng gật đầu, sự tình này cũng không có gì phải dấu diếm
"Ân, ta cũng nghĩ là sư điệt sẽ không nói dối, đến bổn mạng pháp bảo của hắn cũng đã rơi vào tay ngươi. Lâm sư điệt tuy thực lực hơn xa cùng cấp, nhưng nếu đơn thương độc mã khẳng định không thể là đối thủ của Cổ lão ma, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ngươi có thể thuật lại được chứ ?"
"Sư thúc quả nhiên sáng suốt" Lâm Hiên cũng không hề dấu diếm, bắt đầu thuật lại :"Sự tình là như vầy..."
Một canh giờ sau, hai vị thái thượng trưởng lão đều gật đầu, Lâm Hiên kể phi thường kỹ càng, đương nhiên hắn sẽ khuếch đại thực lực của thất trưởng lão thanh phong thành lên, hơn nữa còn nói dối rằng Cổ lão ma trước đó đã bị trọng thương. Kể từ đó, thực lực của hắn cũng sẽ không bị lộ quá nhiều, chẳng khiến người khác quá mức chú ý. Hắn cũng không muốn hai vị thái thượng trưởng lão vì hắn cường đại mà có tâm lý đề phòng.
Sau khi nghe Lâm Hiên kể xong, thiếu nữ mắt bạc lộ ra vài phần khen ngợi, đột nhiên bàn tay như ngọc khẽ lật, một lệnh bài bay tới Lâm Hiên
Lâm Hiên theo bản năng chụp lấy, chỉ thấy lệnh bài không rõ do tài liệu gì luyện chế thành, hoa văn phi thường kỳ lạ, mặt sau khắc ba chữ "Vân Ẩn Tông"
"Sư thúc, đây là bảo vật gì?"
"Ngươi gia nhập bản tông không lâu, bất quá Vân Ẩn Lệnh chắc hẳn đã nghe qua."
"Cái gì, Vân Ẩn Lệnh?" Lâm Hiên vốn ngẩn ngơ, sau đó trên mặt liền lộ vẻ cuồng hỉ
Vân Ẩn Tông truyền thừa từ thượng cổ, nhưng mà phóng nhãn trăm vạn năm lịch sử, đạt được Vân Ẩn Lệnh vẻn vẹn chỉ có mấy người, lệnh phù này dùng để cấp cho tu sĩ động huyền kỳ lập được đại công. Một khi có lệnh phù trong tay, địa vị sẽ vô cùng siêu nhiên, rất gần với thái thượng trưởng lão, nắm quyền sinh sát trong tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Nói một cách khác, hôm nay Lâm Hiên chính là dưới một người mà trên vạn người
"Sư thúc ngài vì sao lại...?" Lâm Hiên hưng phấn chợt lóe, rất nhanh bình tĩnh lại. Biểu lộ này rơi vào trong mắt thiếu nữ mắt bạc, khiến nàng âm thần gật đầu, dưỡng khí công phu không tệ, người khác tuyệt đối không làm được như vậy
"Ngươi tại hối đoái hội từng hỏi giệt sát Cổ lão ma đổi được bao nhiêu cống hiến, Mã sư điệt trả lời không được, nhưng bổn cung thì có thể làm chủ, vì vậy ban cho ngươi Vân Ẩn Lệnh"
"Đa tạ sư thúc, bất quá diệt sát Cổ Lão Ma, Lâm mỗ chỉ là vận khí không tệ, may mắn gặp dịp mà thôi, ban thưởng như vậy có chút quá mức..."
"Ha ha." Nghe Lâm Hiên nói như vậy, thiếu nữ mắt bạc nở nụ cười: "Bổn tọa đương nhiên thưởng phạt phân minh, nếu chỉ là may mắn diệt sát được lão ma thì đúng là chưa thể đạt được Vân Ẩn Lệnh, nhưng theo ta biết thì không phải tự dưng mà Cổ lão ma chạy tới Thiên Phong Thành gây chuyện mà hẳn phải có quan hệ với Lâm sư điệt ngươi, dù sao tại vạn bảo đại hội ngươi cũng đã cướp mất của lão một lô đỉnh, sư điệt quá khiêm nhường rồi...."
"Ha ha, bất quá chỉ là cơ duyên xảo hợp mà thôi..." Lâm Hiên hai mắt khẽ giật một cái, không ngờ được thái thượng trưởng lão lại tinh tường sự việc như vậy, cũng chỉ có thể cười trừ một tiếng. Đúng là những lão gia hỏa sống vài vạn năm này, không dễ gì gạt được họ
Thanh âm của nữ tử mắt bạc lại tiếp tục vang lên :" Giệt sát một lão quái phân thần kỳ còn chưa phải là đại công, nhưng sư điệt lại khéo léo làm cho Thiên Thi Môn trở mặt với yêu hóa giả. Thiên Thi Môn đã mất đi một trưởng lão, đối mặt với thế công của yêu hóa giả, cộng thêm chúng ta ở bên cạnh bỏ đá xuống giếng, tin tưởng rằng rất nhanh Thiên Thi Môn sẽ bị xóa tên trong ngũ đại tông môn, đó mới là đại công"
"Thì ra là thế." Lâm Hiên nhẹ gật đầu, kỳ thật Thiên Thi môn có kết quả như vậy, hắn đã sớm dự liệu được vài phần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.