Chương trước
Chương sau
Lập tức hỏa san hô bay lên, mặt ngoài hồng quang lưu chuyển, có tiếng thanh minh truyền ra, một tầng bảo quang ngũ sắc hiện ra, đem bảo vật hoàn toàn bao khỏa. Mặt ngoài bảo quang có vô số phù văn cỡ hạt gạo phun ra nuốt vào, thần bí đến cực điểm.
Vạn năm Hỏa San Hô, quả nhiên không hổ là bảo vật hỏa thuộc tính trong truyền thuyết
Lâm Hiên nheo mắt lại, từ trong mắt ánh lên những tia sáng gai bạc kỳ dị, trên mặt lộ vẻ hài lòng. Bảo vật này so với mấy trăm năm trước rõ ràng phẩm chất tăng lên rất nhiều. Điều này cũng không có gì kỳ lạ, chó nhỏ ăn nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, đương nhiên bản thể cũng sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt
Xùy ~~!
Thú đầu lại mở ra, một đạo tử hỏa thô to như cánh tay từ bên trong dâng lên, chỉ qua một thoáng, tử mang chói mắt, địa hỏa như có linh tính hướng về phía hỏa san hô bay tới. Bất quá khi mới tiếp cận bảo vật này ngoài ba thước đã bị bảo quang ngăn cản lại. Trong lúc nhất thời, thanh âm xuy xuy không ngừng truyền ra, tử mang và hồng quang không ngừng xen kẽ tranh đấu, thôn phệ lẫn nhau
Thấy cảnh này, Lâm Hiên không những không giận mà còn vô cùng vui mừng. Tử tâm địa hỏa thậm chí còn trên cả anh hỏa phân thần kỳ, vậy mà nhất thời cũng chẳng thể làm gì được bảo quang hộ thể của hỏa san hô. Hơn nữa đây là bảo vật tự hành phòng thủ, còn chưa có người điều khiển, có thể thấy được bảo vật này kinh khủng cỡ nào, chỉ sợ đã có thể ngang hàng cùng thông thiên linh bảo rồi
Nhưng hôm nay muốn luyện hóa vật này trước tiên vẫn phải đem bảo quang triệt bỏ. Nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên lại nâng tay đánh ra vài đạo pháp quyết
Hô!
Tử mang càng thêm chói mắt, địa hỏa hóa thành vô số hỏa xà từ bốn phương tám hướng vây lấy hỏa san hô
Thời gian chậm rãi trôi qua. Sau một ngày một đêm, hồng quang ảm đạm đến cực điểm rốt cuộc không thể chống đỡ nữa, sau một tiếng phù nhẹ vỡ tan như bọt khí. Tử tâm địa hỏa không còn bị ngăn cản, lập tức lao vào hỏa san hô bắt đầu luyện hóa
Mất đi linh quang thủ hộ, bản thể tài liệu ngược lại không khó luyện hóa, chưa tới một canh giờ mặt ngoài hỏa san hô đã xuất hiện dịch màu đỏ
Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng
"Uông..." Chó nhỏ hữu khí vô lực nằm bẹp xuống, ánh mắt tràn đầy đáng thương, cứ như thể nó sắp bị Lâm Hiên mang đi làm thịt chó kho tàu vậy
"Không có tiền đồ !" Lâm Hiên cười mắng một câu :"Ta biết quá trình luyện chế có chút đau đớn, nhưng một khi thành công, chỗ tốt ngươi đạt được sẽ khó nói hết, thế gian không có chuyện không làm mà hưởng, hãy chịu khó chút đi"
Chó nhỏ không hề để ý lời đó, vẫn dùng ánh mắt đáng thương nhìn hắn như trước. Lâm Hiên thở dài bó tay, ném ra một khối cực phẩm linh thạch hỏa thuộc tính
"Uông..." Chó nhỏ lập tức vui thích lao theo, há miệng đớp lấy linh thạch
Lâm Hiên lắc đầu, đúng là tiểu gia hỏa tham ăn không cần mạng, không phân tâm nữa mà tiếp lục luyện chế hỏa san hô
Chén ngọc đang lơ lửng lập tức xoay tròn, từ đó bay ra từng sợi tơ sáng ngời do chất lỏng màu bạc hóa thành, hướng về hỏa san hô đã nóng chảy bay tới. Những sợi tơ này chính là Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn, tiếp theo đúng là Lâm Hiên muốn đem nó và vạn năm hỏa san hô dung hợp lại, bảo lưu tâm thần liên hệ đã bồi luyện cả ngàn năm
Quá trình nói thì đơn giản, nhưng thực chất không hề dễ dàng, chỉ cần sai một bước, nghìn năm bồi luyện sẽ lập tức đổ sông đổ bể, Lâm Hiên tự nhiên cẩn thận từng chúng một, không ngừng điều chỉnh địa hỏa, đồng thời gia tăng các loại thiên tài địa bảo gia nhập vào
Thời gian chớp mắt đã 27 ngày qua đi, lúc này Lâm Hiên hữu khí vô lực nửa nằm nửa ngồi, mà giữa không trung có một đóa hoa sen màu hỏa hồng từ từ trôi nổi, mỹ lệ khó nói thành lời
Cửu Cung Tu Du Kiếm rốt cục thành hình rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tuy đây chỉ là một trong cửu kiếm, nhưng uy lực cũng vẫn vô cùng to lớn. Bảo vật tuy đã thành hình, nhưng quá trình luyện hóa còn chưa hoàn tất, Lâm Hiên vung tay, trong tay áo bay ra một bình nhỏ và một hộp ngọc. Chỉ thấy hắn bấm tay hơn đạn, nắp hộp mở ra, lộ ra bên trong là một khối đá lưu ly năm màu chói mắt, nắp bình cũng mở ra, bên trong tràn ra một đoàn sắc khí hỏa hồng, ngưng kết thành đồ án phi thường mỹ lệ. Lưu ly ngũ thải thạch cùng cửu dương thiên hỏa dịch
Lâm Hiên đang muốn đem hai loại thiên tài địa bảo này nhập vào luyện hóa thì chó nhỏ đột nhiên chạy tới sủa uông uông, ánh mắt lấp lánh nhìn Lâm Hiên chớp chớp
"Ý ngươi là, nếu ngươi ăn hai đồ vật này, sau đó trở thành khí linh thì uy lực bảo vật sẽ lớn hơn là trực tiếp dung nhập sao?"
"Gâu gâu." Chó nhỏ hưng phấn kêu lên
"Ngươi không phải là vì tham ăn mà gạt ta đó chứ " Lâm Hiên lấy tay vuốt cằm thì thào
"Gâu gâu." Chó nhỏ liều mạng lắc đầu, cái đuôi không ngừng ve vẫy nịnh nọt
"Được rồi, tin rằng ngươi cũng không dám gạt ta."
Lâm Hiên cuối cùng cũng có quyết định, quen biết nhiều năm như vậy, tiểu gia hỏa này dù tham ăn nhưng chuyện như thế này cũng không thể gạt hắn được, lập tức khoanh tay đứng nhìn.
Chó nhỏ đại hỉ, nhảy lên nuốt lưu ly ngũ thải thạch vào bụng, sau đó ánh mắt tham lam quét tới Cửu Dương Thiên Hỏa Dịch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.