Chương trước
Chương sau
Điều này sao có thể?
Nét mặt chúng tu sĩ không có vẻ gì là kinh ngạc mà dường như đang nghĩ tai mình có vấn đề,vừa mới nghe lầm thì phải.Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng gần đây Thiên Thi môn gặp phải nhiều khó khăn nhưn vẫn là một trong ngũ đại tông môn ở Thiên Sương Quận.
Mà Cổ lão ma lại là một trong hai vị thái thượng trưởng lão phái này,đã tiến giai đến Phân Thần Kỳ từ vài vạn năm trước.Nghe nói lão ma còn nuôi dưỡng một con Ngân Sí Thi Vương thực lực sánh ngang Phân Thần Kỳ.Mộ khi Lão phải chiến đấu với địch thủ cùng giai thì không khác gì lấy hai đánh một.
Đụng phải Loại tồn tại như thế thì dù là sư thúc bổn môn ra tay cũng không nắm chắc phần thắng.Vậy mà Lâm Hiên lại có thể … chuyện này là thật sao?
Nhưng nếu là giả thì bổn mệnh pháp bảo này biết giải thích thế nào đây,nó tuyệt đối không phải hàng giả.Có tin đồn rằng trận chiến ở Thiên Phong thành làm Thiên Thi Môn và Yêu Hóa giả triệt để đối đầu nhau thì Cổ lão ma đã vẫn lạc mất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Chỉ là tin đồn này không biết có chính xác hay không. Chẳng lẽ … lại là sự thật ư? Liệu có phải do Cổ Lão Ma chọc giận yêu hóa giả nên bị bọn họ vây công,còn Lâm tiểu tử may mắn gặp dịp nên chiếm được đại tiện nghi?
Thiên Toàn Kiếm Tôn âm thầm suy đoán.Bình tâm mà nói thì những gì hắn nghĩ rất gần với thực tế.Chỉ có điều, Lâm Hiên so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn nhiều. Thực lực của lão quái vật Phân Thần kỳ dù cho có bị suy yếu thì tu sĩ Động Huyền Kỳ cũng chẳng thể đối phó nổi.
Nhưng bất kể như thế nào, Lâm Hiên đã lấy ra bổn mạng pháp bảo của Cổ Lão Ma thì cũng coi như là sự thật đã bày ra trước mắt.
Lâm Hiên mặc kệ chúng tu sĩ đang kinh ngạc, mục đích của hắn chỉ có tử tâm địa hỏa mà thôi. Về phần chuyện này sẽ tạo ra oanh động gì thì hắn cũng không quản được.
Nghĩ nhiều vô ích, Lâm Hiên lại lạnh nhạt lên tiếng: "Như thế nào, bảo vật này có thể đổi được bao nhiêu điểm tông môn cống hiến đây?"
"Cái này..." Lão giả mặt ngựa cứng họng, trên mặt ngoại trừ kinh ngạc ra thì không còn biểu lộ gì khác, nhất thời không biết trả lời ra sao.
Cho dù hắn phụ trách công việc này đã mấy ngàn năm.Đối với nhiệm vụ nào đổi được số điểm cống hiến bao nhiêu,hắn biết rõ như lòng bàn tay.Nhưng tình huống như hôm nay thì thật sự là hắn chưa bao giờ gặp qua.Dù sao muốn hoàn thành nhiệm vụ cũng phải phụ thuộc vào năng lực của mọi người nữa.Ví dụ như là việc săn giết Tu tiên giả Động Huyền Kỳ của tông môn đối địch, mặc dù khó khăn nhưng vẫn còn có thể hoàn thành. Nhưng mà giết một tu sĩ Phân Thần kỳ thì đã vượt quá khả năng của đệ tử bổn môn.Làm nhiệm vụ ấy thì chẳng khác nào đi tự sát cả.
Cho nên, Vân Ẩn Tông từ trước đến giờ căn bản không có nhiệm vụ như vậy nên tất nhiên sẽ không có mức điểm cống hiến tương ứng.Trên mặt lão giả mặt ngựa tràn đầy vẻ sầu khổ, lúng túng không biết phải làm sao.
Lâm Hiên vừa nghe xong, lông mày khẽ nhíu lại: "Theo như sư huynh nói vậy thì phải làm sao đây?"
"Cái này..."
Lão giả mặt ngựa gãi gãi đầu, hắn nào dám làm chủ chuyện này chứ: "Ngu huynh cũng không biết, chỉ có thể đi mời sư thúc định đoạt.Nhưng vấn đề là hiện tại cả hai vị sư thúc đều đang bế quan, pháp dụ truyền xuống là trừ phi bổn môn gặp cảnh sinh tử tồn vong, nếu không không thể quấy rầy..."
Lâm Hiên vừa nghe xong, sắc mặt cũng không khỏi trở nên âm trầm.Đợi hai lão quái vật này xuất quan thì có trời mới biết phải trờ đợi bao lâu mà tử tâm địa hỏa lại sắp phun trào.
"Theo như lời sư huynh nói vậy thì chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?"
"Lâm sư đệ bớt giận, thật sự là việc này quá mức hệ trọng, ta cũng không làm chủ được a." trên mặt lão giả mặt ngựa tràn đầy ngượng nghịu nói.
"Không cần phiền toái như vậy. Lâm sư đệ, ngươi có dám cùng lão phu chiến một trận hay không."
Lâm Hiên theo tiếng nói quay đầu lại, thấy người lên tiếng đúng là Thiên Toàn Kiếm Tôn.
"Đánh với ngươi một trận sao?"
"Ngươi không phải là muốn tử tâm địa hỏa ư , chỉ cần thắng được lão phu thì ta tức khắc từ bỏ địa hỏa. Ngươi cảm thấy điều kiện này thế nào."
Thiên Toàn Kiếm Tôn mở miệng lần nữa, tuy nét mặt hắn vẫn lạnh lùng như trước, nhưng ở sâu trong nội tâm kỳ thật đã rất sốt ruột rồi.
Cũng khó trách hắn.
Phải biết rằng hắn là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh ở Vân Ẩn Tông hàng vạn năm qua, ngoại trừ hai vị sư thúc ra thì ai trông thấy hắn cũng biểu hiện dáng vẻ thập phần cung kính.
Nhưng mà từ khi Lâm Hiên gia nhập Vân Ẩn Tông, oai phong của hắn có phần giảm sút.Đầu tiên là hậu nhân bị Lâm Hiên trừng phạt khiến hắn mất hết mặt mũi.Nhưng bản thân hắn cũng hiểu rõ tính cách của Thạch Ngọc nên vẫn có thể nhẫn nhịn được.Dù sao thì Lâm hiên ra tay rất chừng mực.
Hắn tuy đau lòng nhưng cũng không tiện trả thù, chuyện ấy cứ như bỏ qua, nhưng nếu đối phương khi dễ tới tận cửa thì lại là chuyện khác.
Vô luận như thế nào thì hắn cũng muốn cùng Lâm Hiên quyết đấu phân định thắng bại một lần. Dùng thực lực nói chuyện, chỉ cần mình đánh thắng tiểu tử này thì có thể cứu vãn được mặt mũi.
Thiên Toàn Kiếm Tôn ý là như vậy còn Lâm Hiên sẽ ứng phó như thế nào.Dù sao thì hai người đều là cường giả trong cường giả của bổn môn a.Cuối cùng thì ai mới là đệ nhất nhân dưới Phân Thần Kỳ đây?
Ánh mắt mọi người đều quay sang nhìn Lâm Hiên, mà Lâm Hiên lại chậm rãi mở miệng: "Chuyện như vậy, được phép sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.