Chương trước
Chương sau
"Ta muốn sử dụng tử tâm địa hỏa." thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt vang lên.
"Tử tâm địa hỏa?" Tu sĩ kia nhất thời ngẩn ngơ,trên mặt lập tức càng thêm cung kính.Tu sĩ có thể yêu cầu Địa Hỏa phẩm chất cao như thế, ít nhất cũng là một vị Động Huyền Kỳ.Cảnh giới này đối với hắn mà nói, đương nhiên là cao không thể chạm vào.
"Đệ tử hiểu được, bất quá sư tổ chắc hẳn cũng hiểu rõ tử tâm địa hỏa phi thường khó có.Phải 300 năm địa hỏa mới phun trào một lần,nhưng lại chỉ có hai gian phòng có thể dùng được Tử Tâm Địa Hỏa mà thôi.Trong môn có rất nhiều sư tổ đều đang xếp hàng chờ dùng, cho nên..."
"Nên cần so sánh điểm cống hiến cho tông môn đúng không?"
"Nguyên lai sư tổ đã biết, vậy là tốt rồi.Người cứ đi dọc theo hành lang này, nơi cuối cùng có một gian nhà đá, bên trong có người chuyên phụ trách xét duyệt điểm tông môn cống hiến của chư vị sư tổ." Tiểu tu sĩ cung kính, vừa nói vừa nhìn lén sắc mặt Lâm Hiên,dường như sợ hắn nổi giận.Đối với loại tồn tại đẳng cấp này ,không phải người như hắn có thể đắc tội a.
"uhm." Lâm Hiên nhẹ gật đầu, cũng không nhiều lời mà chiếu theo chỉ dẫn của tu sĩ kia đi vào hành lang đó.
Bên trong có cấm chế cấm không,Lâm Hiên phải đi bộ hết một tuần trà mới trông thấy cánh cửa đá ở cuối hành lang. Mặt ngoài cửa đá có một tầng cấm chế màu lam nhạt phát ra uy năng không phải chuyện đùa.
"Ồ?"
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia kinh ngạc.Ở đây còn thiết hạ cấm chế làm cái gì.Ánh mắt hắn đảo qua cánh cửa đá thì phát hiện bên trên còn có khắc mấy chữ triện "Động Huyền có thể vào".
"Thì ra là thế."
Lâm Hiên hiểu ý, tay phải vươn ra liền có một tầng ánh sáng màu xanh lập loè xuất hiện trước người.Hắn áp tay lên tầng sáng ,không tốn sức chút nào đã đem nó tách ra.
Mà cơ hồ cùng lúc đó,cánh cửa vừa mở , thân hình Lâm Hiên chợt lóe lên đã tiến vào bên trong.
Đại sảnh rộng ước chừng vài chục trượng,được trang trí cực kỳ hoa lệ.Trong sảnh bày bảy tám hàng chiếc ghế mộc ,đang ngồi trên đó là vài chục tu sĩ trang phục khác nhau.Nam có nữ có, già trẻ không đồng nhất.Nhưng tất cả đều là cảnh giới Động Huyền Kỳ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ba ngày tới, Tử Tâm Địa Hỏa mới phun trào, tất cả cao thủ của các mạch đều tề tựu đủ cả.Ngoại trừ cao thủ ngũ phong , Lâm Hiên còn phát hiện ra vài người mặc trang phục khác biệt, rõ ràng không phải tu sĩ Vân Ẩn Tông.Kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng Lâm Hiên không phải người thích xen vào việc của người khác nên cũng tự tìm một cái ghế mà ngồi xuống.
Nhưng đại sảnh vốn không nhiều người lắm nên cứ có một tu sĩ tiến vào đều dẫn đến chú ý của phần lớn người ngôi đây. Lâm Hiên đương nhiên cũng không ngoại lệ.Ngay khi hắn bước vào liền thu hút vài chục ánh mắt quét qua. Sau đó đại sảnh không ngừng vang lên những tiếng nghị luận nho nhỏ.
"Ồ, tiểu tử này là ai, tại sao chưa từng gặp qua?" Nói chuyện chính là một Tu tiên giả tóc trắng, tay cầm quải trượng đầu rồng có phần làm cho người chú ý.Vì tuy rằng quải trượng đó cũng là bảo vật nhưng tu tiên giả thường ít khi không để trong túi trữ vật . Lâm Hiên cũng biết danh xưng của lão,là "Ô Mộc tôn giả" – trưởng lão Thần Khí Phong
"Ha ha, Ô huynh có chỗ không biết rồi.Vị tiểu huynh đệ này có thanh danh hiển hách từ năm năm trước. Long sư thúc còn tự mình thỉnh hắn gia nhập bổn phái,đảm nhiệm nhất Phong chi chủ." Ngồi bên cạnh là một gã lão giả mặt ngựa dùng phương thức truyền âm để trả lời.
"Cái gì, tiểu tử này chính là tân nhiệm Kim Đan Phong phong chủ?"
"Có lầm hay không, Hắn thoạt nhìn cũng quá trẻ tuổi.Nghe nói năm năm trước, tại Linh Thanh Vụ Hải,hắn từng dùng lực một người độc đấu cao thủ bốn mạch, kể cả Thiên Kiếm Phong La sư huynh cũng thua trong tay của hắn?"
"Thật hay giả, La sư huynh của Thiên Kiếm Phong là phó Phong chủ, sở tu công pháp cương mãnh vô cùng, mấy trăm năm trước lại vừa tiến giai lên Động Huyền hậu kỳ, làm sao có thể thua một tu sĩ trung kỳ được chứ."
"Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai đây.Nghe nói Tống tiên tử của quý mạch cũng tham gia giao dịch này, ngươi đến hỏi nàng đi?"
"Cũng khó nói, tiểu tử này thực lực không phải chuyện đùa.Long sư thúc đã mấy trăm năm không thấy xuất hiện lại làm sao có thể tự mình ra mặt chứ?"
Đủ loại thanh âm truyền vào tai Lâm Hiên nhưng hắn nghe được cũng dở khóc dở cười.Ít làm người chú ý là nguyên tắc của hắn, không nghĩ tới vừa xuất hiện lại biến thành tiêu điểm của mọi người.
Nhưng trên mặt Lâm Hiên lại không có chút dị sắc nào.Quản người khác nói cái gì a.Dù sao thì lần Tử Tâm Địa Hỏa phun trào này, hắn nhất định phải đoạt được.
Ngược lại có một cô gái che mặt vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn,dường như có chút tò mò.
Lâm Hiên nhướng mày, chậm rãi quay đầu lại.Chỉ thấy nàng ước chừng hai mươi tuổi, tuy có dải lụa mỏng che mặt nhưng vẫn hiển lộ một nửa gương mặt.Vừa nhìn đã biết nàng là một mĩ nữ.Tu vi của nàng là Động Huyền sơ kỳ.
"Bái kiến sư huynh!"
Thấy Lâm Hiên nhìn về phía mình, nàng liền rời ghế đi đến gần rồi vén áo thi lễ,xem ra có chút hữu hảo. Lâm Hiên gãi gãi đầu.Đối phương biểu hiện như thế khiến hắn cũng không thể so đo sự vô lễ vừa rồi của nàng a.
"Sư muội khách khí rồi.Xin thứ cho Lâm mỗ vụng về, xin được thỉnh giáo tôn tính đại danh của sư muội." Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Cũng khó trách sư huynh không biết ta.Tiểu muội họ Lâm, tên là Ngọc Kiều.Ba năm trước đây nhờ cơ duyên xảo hợp mới tiến giai đến Động Huyền Kỳ.Ta là đệ tử Linh Thú Phong ."
"Nha." Lâm Hiên nhẹ gật đầu.Nguyên lai nàng này là vừa vặn tiến giai Động Huyền không lâu, thực lực còn nông cạn, cũng tựu khó trách nàng lại khách khí như vậy.
Lâm Hiên cũng không khách khí làm chi,liền hướng nàng xin giải đáp vài nghi vấn trong lòng: "Ngọc Kiều sư muội, đây không phải là nơi đánh giá điểm tông môn cống hiến,lấy đó làm căn cứ để quyết định ai có thể sử dụng tử tâm địa hỏa sao.Theo lý thuyết thì chỉ có tu sĩ Vân Ẩn tông ta mới phải, như thế nào lại có cả tu sĩ Động Huyền Kỳ phái khác xuất hiện ở đây.Chẳng lẽ bọn hắn cũng có thể gia nhập tranh đoạt sao?" Lâm Hiên vừa nói, vừa hướng bên trái nhìn lại, chỗ đó ngồi hơn hai mươi Tu tiên giả, theo quần áo và trang sức mà nói thì rõ ràng không phải Vân Ẩn Tông tu sĩ.
"Sư huynh không biết ư?" Lâm Ngọc Kiều nghe xong lời này, trong đôi mắt đẹp tràn đầy kinh ngạc.Nàng nhìn phía Lâm Hiên, phảng phất như đang nhìn một "con gà"
"Ha ha, Lâm mỗ rất ít hỏi đến sự vụ môn phái, hơn nữa thời gian gia nhập bổn phái cũng không lâu, mong sư muội giải thích mấy nghi hoặc này." Bị đối phương nhìn chằm chằm như thế, Lâm Hiên không khỏi đỏ mặt, chậm rãi mở miệng.
"Thì ra là thế, ngược lại là ta trách oan sư huynh rồi.Xự tình là như vậy, những tu sĩ kia mặc dù không phải là Vân Ẩn Tông tu sĩ, nhưng lại có quan hệ lớn với bổn môn, chính là trưởng lão của những tông môn phụ thuộc vào phái ta.." Lâm Ngọc Kiều hé mở đôi môi anh đào, thanh âm ngọt ngào truyền vào tai Lâm Hiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.