Chương trước
Chương sau
Dư âm còn lại của Quyền phong cuấn tất cả mọi thứ trong vòng mấy trượng lại rồi nghiền nát chúng ra thành bụi phấn. Thiết Vũ Phi Hoàng Đao ở bên cạnh không còn bị ngăn trở liền lao đến như mưa,chẳng mấy chốc đã biến hai huynh đệ thành tổ ong.
Nhưng trên mặt Lâm Hiên lại không chút vui mừng.Bởi vì Béo Gầy song tử ma vốn phải chết nhưng đột nhiên xuất hiện một đạo linh quang ở nơi hai huynh đệ đứng,thân hình hai ma lập tức biến mất không còn.
Giữa không trung chỉ còn lại một tấm phù triện bị tàn phá,trên mặt xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng.Xem ra đã hoàn toàn không thể dùng được nữa.
Thế Kiếp Phù!
Lâm Hiên liếc mắt một cái liền nhận ra bảo vật này.
Hắn nhẹ thở dài, béo gầy Song Tử ma quả nhiên là hai tên có số có má trong Thiên Thi môn. Động Huyền Kỳ Tu tiên giả bình thường làm sao có thể có loại bảo vật như vậy.
Thế Kiếp Phù tuy không thể miễn trừ mọi loại công kích,nhưng trong lúc sống chết vẫn có thể cứu lại được một cái mạng a.Bảo vật như vậy mà lại dùng trên người hai tên ma đầu này thì thật đáng tiếc.
Sớm biết bọn hắn có loại kỳ bảo này,mình đã dùng thủ đoạn lôi đình diệt sát,khiến chúng không kịp sử dụng Thế Kiếp phù.Đến khi đó có phải là bảo vật này sẽ quy về mình không.aizz.đáng tiếc a.
Lâm Hiên thở dài một hơi,nhưng không hề dừng lại.Trong mắt hắn lóe lên hai tia sáng gai gai bạc,quét qua chung quanh.
Hai người này sau khi sử dụng Thế Kiếp Phù lại không hiện ra, chẳng lẽ muốn đánh lén mình sao?Thật sự là không biết sống chết,dám dùng thuật ẩn thân trước mặt mình.
Bên khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một tia chê cười.Trừ phi bọn chúng là Phân Thần kỳ Tu tiên giả, nếu không thì làm sao có thể thoát khỏi Thiên Phượng Thần Mục.Lâm Hiên tự tin mọi thuật ẩn nặc đều vô dụng trước bí thuật này.
Rất nhanh, Lâm Hiên khẽ nhíu lông mày, tay phải nâng lên,nhanh chóng bắn ra một đạo lệ mang.
Xùy...
Thanh âm rợn người vang lên,đạo lệ mang kia chỉ to bằng ngón cái nhưng bất luận là tốc độ hay lực đạo đều làm người trợn mắt. Những nơi nó đi qua,không gian xung quanh liền bị bóp méo.
"Không!"
Âm thanh thảm thiết chợt vang lên, ngay tại chỗ cách Lâm Hiên hơn mười trượng bắn ra một đoàn huyết hoa.Sau đó,hai bóng người dần dần hiện ra, đúng là béo gầy Song Tử ma.
Chỉ có điều lúc này, trên mặt béo ma tràn đầy vẻ không thể tin, đầu của hắn đã bị Lâm Hiên dùng Mặc Linh Toản xuyên qua.
"Đại ca!"
Gầy ma lập tức trở nên bi phẫn đến cực điểm, trong mắt ẩn ẩn lệ quang.Tình huống vừa rồi thật quá hung hiểm,nếu không phải đại ca đẩy hắn sang một bên thì có lẽ người chết chính là hắn rồi.
Tuy hai huynh đệ không phải việc ác thì không làm,trong giới tà tu cũng là nhân vật nổi bật. nhưng bất kể hai người tâm ngoan thủ lạt thế nào thì tình cảm huynh đệ lại vô cùng tốt.
Năm vạn năm, suốt năm vạn năm bọn hắn cùng ăn cùng ở.Hai huynh đệ giúp đỡ trông nom lẫn nhau.Mà bây giờ,đại không còn nữa…
"Đáng giận!"
Tà tu thì cũng có cảm tình.Gầy ma quay đầu lại nhìn Lâm Hiên bằng đôi mắt tóe lửa,trên mặt tràn đầy sự oán độc"Ngươi... ngươi giết đại ca ta."
"Giết thì đã sao,ngươi cắn ta a?" Lâm Hiên trên mặt tràn đầy vẻ đạm nhiên: "Ta bất quá là thay trời hành đạo mà thôi.Người vô tội chết trong tay các ngươi nhiều vô số.Giết các ngươi cũng coi như là thay bọn họ báo thù."
"Phi!" Gầy ma hung hăng nhổ một bãi nước miếng: "Đừng ở đó hư tình giả ý, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức.Ngươi đã giết đại ca ta, ta cũng không muốn sống một mình.Chúng ta đồng quy vu tận đi thôi."
Lời còn chưa dứt, hai tay hắn vung lên đánh ra một loạt pháp ấn kỳ diệu,trong miệng không ngừng lẩm nhẩm các câu chú ngữ tối nghĩa.Từ trong thân thể hắn tỏa ra một lượng âm khí kinh người.
Đồng tử Lâm Hiên khẽ co lại, tuy hắn hiếu kỳ không biết đối phương thi triển bí thuật lợi hại gì. Nhưng Lâm Hiên tất nhiên sẽ không ngốc mà đứng đợi đối phương hoàn thành.
"Đi!"
Lâm Hiên khẽ quát một tiếng, Thiết Vũ Phi Hoàng Đao lập tức nổi lên lệ mang, phương hướng cũng thay đổi rồi bắn về phía đối phương.
Gầy ma đã biết trước sẽ như vậy nên đã sớm chuẩn bị.
Tay áo hắn khẽ phất, mấy chiếc túi đã chuẩn bị từ trước lập tức bị ném ra ngoài, miệng túi trương phồng rồi mở ra. Hào quang chợt hiện,các loại lôi châu phù triện đủ thứ xuất hiện trước mắt Lâm Hiên.
Biểu tình của Lâm Hiên không khỏi ngưng trọng. hắn hiểu rõ tác dụng của Phù triện vì chính hắn cũng rất thích sử dụng chiêu này. Nhưng thứ này là loại tiêu hao phẩm.Cao cấp Tu tiên giả khác chỉ coi chúng là gân gà mà rất ít khi sử dụng.
Trong nhiều lần đấu pháp trước đây, Lâm Hiên dựa vào điểm này mà nhiều lần chiếm được tiện nghi.Không nghĩ tới lần này Phong thủy luân chuyển, lại đến phiên hắn nếm thử sự lợi hại của phù triện cùng lôi châu.
Một hai tấm phù triện thì Lâm Hiên không thèm để ý,nhưng nếu một đống điệp gia với nhau thì sẽ có uy lực không thể tưởng tượng được.
Lâm Hiên nhẹ thở dài.Hắn cũng chỉ đành tạm lánh mũi nhọn mà thôi.Nhưng như vậy cũng đúng với ý của Gầy ma.Hắn đã tận dụng đủ thời gian để phát động tuyệt chiêu cuối cùng.
Thân thể gầy ma nhanh chóng xoay tròn giữa không trung rồi bành trướng lên như một quả bóng cao su.Hính dáng của hắn bây giờ còn phì lũ hơn cả Béo ma.
Lâm Hiên nhìn cảnh này mà trừng mắt líu lưỡi , nhưng trong thâm tâm đã dấy lên một hồi báo động.Chiêu thức kỳ quái như thế thì uy lực chắc không phải chuyện đùa.
Không thể đợi được nữa, Lâm Hiên nâng tay phải lên bắn ra một đạo hắc mang giống lúc nãy.Tuy Mạc Linh Toản cũng chả khác gì hàng tiêu hao phẩm,dùng một lần là thiếu một lần,muốn có thêm nữa thì cần phải mất thòi gian tế luyện.Nhưng lúc này Lâm Hiên cũng bất chấp,trước diệt sát tên cường địch này rồi nói sau.
Nhưng mà có vẻ đã không kịp !
Bành!
Một tiếng vang thật lớn truyền vào tai,gầy ma như quả bóng te te bị bơm đầy khí quá mà phát nổ.
Khắp đất trời bỗng vang lên tiếng Xèo...xèo,từ trong huyết vụ do thi thể Gầy ma để lại bay ra một đám ma trùng.
Nói là trùng nhưng lại dài hơn một trượng,hình dáng tướng mạo cứ như lão hổ nơi thế tục vậy.Trên người chúng trải rộng hoa văn màu tím cùng hai đôi cánh không ngừng ve vẩy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Đây là... Tử La vân thi trùng."
đồng tử Lâm Hiên khẽ co lại,hắn có nghiên cứu về Khu Trùng Thuật nên hiểu biết khá rõ về các loại trùng.Theo truyền thuyết,thi trùng chỉ là một cách xưng hô đại khái mà thôi.
Đại bộ phận linh trùng đều dùng số lượng thủ thắng chứ sức mạnh của một con thì rất yếu.Chỉ có một số nhỏ ngay cả cá thể cũng có thực lực cường đại.Tử La vân Thi Trùng là một trong số đó,hơn nữa cón được xếp vào năm hạng đầu tiên.Thành thục thể Tử La vân Thi Trùng đấu với Phân Thần kỳ tu sĩ cũng không rơi vào thế hạ phong.
Bất quá rất ít tu sĩ nguyện ý nuôi dưỡng loại Thi Trùng này.Bởi vì cái giá phải trả là dùng chính thân thể mình làm nơi ở,lấy máu huyết nuôi nấng thi trùng.Chỉ cần không để ý sẽ lập tức bị cắn trả,chết vô cùng thê thảm.
Tu luyện tà công Ma Đạo mặc dù có nhiều hậu hoạn nhưng nguy hiểm như vậy thực sự là hiếm thấy.
tốt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.