Chương trước
Chương sau
"Sư tổ, thỉnh ngài dùng trà!"
Sau khi Lâm Hiên ngồi xuống, Trịnh Tuyền liền mang lên một chén trà thơm, rượu ngon cùng trái cây, Lâm Hiên nếm qua một chút thấy hương vị cũng không tồi.
"Sư tổ, ngài đã thoát khỏi Thiên Thi môn lão quái vật rồi?"Trên mặt Thiếu nữ tràn đầy hi vọng.Nếu không như thế, đoán chừng sư tổ cũng sẽ không xuất hiện chỗ này.
"Như thế nào,gần đây ngươi không ra ngoài sao?"
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia kinh ngạc.Một màn phát sinh tại Thiên Phong thành đáng nhẽ phải truyềnn đến nơi này rồi chứ.Tuy lời đồn so với sự thật thì có sai khác rất lớn,nhưng cũng có thể từ đó mà nghe ra một ít tin tức hữu dụng.Vậy mà Trịnh Tuyền lại không biết gì,kỳ quái…!
"Khởi bẩm sư tổ, Tuyền Nhi ngoại trừ lúc vừa tới nơi này có đi qua phường thị mua ít đồ,sau đó thì không ra ngoài nữa." Trịnh Tuyền cúi đầu xuống,thanh âm có chút xấu hổ truyền vào tai.
Tuy Cổ Lão Ma chưa từng hạ dấu hiệu truy tung trên người nàng, nhưng với thể chất đặc thù, dung mạo thanh tú, tại thời khắc phi thường thế này đương nhiên là không muốn có thêm phiền toái.
"Thì ra là thế." Lâm Hiên gật gật đầu,ý định của nha đầu này thật không tệ, bất quá thoạt nhìn, nàng tựa hồ có chút chim sợ cành cong rồi.
Đối với người ái đồ của Nguyệt Nhi này, Lâm Hiên vẫn tương đối tín nhiệm.Hắn đem từng chuyện sau khi chia tay kể lại cho nàng nghe.
"Cái gì, sư tổ, ngươi đã giết chết Cổ Lão Ma.Hắn chính là Phân Thần kỳ Tu tiên giả a?" Nha đầu nghe được liền nghẹn họng nhìn trân trối, cuối cùng không nhịn được mà nghẹn ngào kinh hô lên.
Phản ứng như vậy cũng không có gì kỳ quái.Tục ngữ nói, không ăn thịt heo, cũng đã thấy qua heo chạy, Trịnh Tuyền phi thăng đến Linh giới đã được một đoạn thời gian, thiên tính lại ưu thích đọc sách,nên nàng hiểu được sự đáng sợ của lão quái vật Phân Thần kỳ.Sự chênh lệch giữa Động Huyền cùng Phân Thần như trời và đất vậy.
Mặc dù nàng biết sư tổ rất mạnh, nhưng không nghĩ tới lại bưu hãn đến mức có thể diệt sát một gã phân thần kỳ, điều này là thật sao?
"Nha đầu ngốc, ta đã nói rồi, là do đủ loại cơ duyên xảo hợp,ta lại dùng thêm không ít âm mưu quỷ kế mới diệt được lão Ma.Nếu không hươu chết về tay ai còn chưa biết được."
Thanh âm nhàn nhạt của Lâm Hiên truyền vào tai, hắn nói chính là sự thật.Trải qua trận chiến gian khổ này,Lâm Hiên hiểu thêm về sự đáng sợ của lão quái vật Phân Thần kỳ.Nếu trong tình huống bình thường, mình có tung hết tuyệt chiêu cũng không phải là đối thủ lão Ma.
"Bất kể như thế nào thì sư tổ cũng rất "ngưu",đệ tử chưa từng nghe thấy ai có thể làm được như ngài..."
"Đươc rồi, nha đầu, đừng vuốt mông ngựa nữa." Da mặt Lâm Hiên dù dày nhưng nghe thấy mấy lời tán thưởng như vậy cũng không khỏi đỏ lên.
"Sư tổ hiểu nhầm, Tuyền Nhi không phải đang vuốt mông ngựa,mà xác thực là ngài rất giỏi..."Trên mặt thiếu nữ biểu lộ vẻ chân thành vô cùng.Từ thời thượng cổ đến nay,không dám nói là chưa từng có ai lấy thực lực Động Huyền khiêu chiến Phân Thần, nhưng tuyệt đối là Phượng mao lân giác.
***
Sau đó, Lâm Hiên nghỉ lại nơi này vài ngày.Mặc cho bên ngoài người người lo lắng bất an cũng không liên quan gì đến hắn.Mà cho dù gió bão có thật sự thổi tới nơi này thì Lâm Hiên cũng không sợ.Ở lại nơi đây,hắn còn có một số việc cần làm.
Đánh một trận cùng Cổ Lão Ma đã hủy đi vài kiện bảo vật của mình.Bất quá xuân đi thì hè về,bảo vật thu được từ lão Ma cũng không ít.
Thủy Vân trùy của Lão quái vật đã rơi vào tay mình,uy lực của nó còn hơn hẳn kiện Thông Linh Phật bảo đã mất.
Bất quá tuy nó không phải là pháp bảo bổn mạng của Cổ Lão Ma nhưng đối phương đã sử dụng lâu như vậy cũng lưu lại chút ấn ký. Lâm Hiên muốn đem nó luyện hóa trước rồi tính sau.
Hiện tại, hắn đứng một mình trong căn phòng rộng rãi,xung quanh thiết hạ tầng tầng cấm chế. Tuy quá trình luyện hóa không phức tạp, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, trước điều chỉnh tinh khí thần đến trạng thái tốt nhất,sau đó mới bắt đầu lấy ra một bảo vật có hình mũi nhọn.Mặt ngoài bảo vật quấn quanh từng vòng hồ quang điện lập lòe cùng với các đạo phù văn thần bí xoay tròn,liên tục phun ra nuốt vào.
Nhìn vật này, Lâm Hiên liền nhướng mày. Cổ Lão Ma là Thiên Thi môn thái thượng trưởng lão nên bảo vật hắn dùng có âm khí quá nặng.Mà Lâm Hiên thì không thích loại pháp bảo mang thuộc tính như vậy.
Ý niệm trong đầu xoay chuyển, Lâm Hiên vỗ vào bên hông lấy ra vài loại tài liệu. Sau đó hắn há mồm phun ra một đạo hỏa diễm lớn bằng ngón cái.Ngọn lửa có màu bạc nhạt, đúng là bổn mạng Anh hỏa của Lâm Hiên.
Tuy uy lực không bằng Huyễn Linh Thiên Hỏa khi đối địch nhưng nếu muốn luyện hóa bảo vật thì dùng anh hỏa tốt hơn nhiều.
Ngân sắc hỏa diễm bao lấy Thủy Vân trùy,bắt đầu quá trình loại bỏ ấn ký lão Ma lưu lại.Việc này kéo dài ba ngày ba đêm.
Tê... Lâm Hiên hít sâu một hơi rồi thu lại bổn mạng Anh hỏa vào cơ thể.Trên mặt hắn xuất hiện một tia mệt mỏi.Nhưng rốt cục,Lâm hiên cũng luyện hóa thành công bảo vật này.
Hiện tại chỉ cần khắc ấn ký của mình vào liền lập tức có thể sử dụng Thủy Vân trùy.Bất quá Lâm Hiên vẫn chưa ngừng tay.Hắn lại chuẩn bị thêm một số tài liệu trân quý khác để tế luyện Thủy Vân trùy một lần nữa.Lâm Hiên muốn thay đổi thuộc tính âm hàn của pháp bảo này rồi mới có thể sử dụng.
Lâm Hiên phất tay áo một cái, một đạo bạch quang liền xuất hiện,sau đó thu liễm lộ ra chiếc đỉnh lô màu tím nhạt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiếp đến, Lâm Hiên tế ra Huyễn Linh Thiên Hỏa bao lấy đỉnh lô.Uy lực ma viêm tuy bá đạo, bất quá đã có hắn thao túng thì không lo sẽ bị tạc lô.
Thời gian qua chừng nửa tuần trà, Lâm Hiên búng tay bắn ra một tia sáng,nắp đỉnh lập tức bay lên.Hắn không chút do dự,lần lượt thả từng món tài liệu đã chuẩn bị trước vào trong lô...
Quá trình này nhìn có vẻ đơn giản,nhưng thực ra lại tiêu hao rất nhiều tinh lực.Cho dù có Huyễn Linh Thiên Hỏa phụ trợ nhưng Lâm Hiên vẫn phải mất mấy ngày mới luyện hóa hoàn toàn được chúng.Sau đó,hắn ném Thủy Vân trùy vào trong đỉnh …
(nd:tác giả mô tả cực kì chi tiết tỉ mỉ,nhưng để hình dung thì bạn chỉ cần nghĩ đến nấu cháo thập cẩm cho người yếu răng là được)
Cứ như vậy,thời gian dần trôi qua.Lâm Hiên một bên nhắm mắt dưỡng thần,một bên trông coi đỉnh lô.Đột nhiên,dường như cảm giác được điều gì,hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
Bành!
Tiếng bạo liệt truyền vào tai,nắp đỉnh vốn không ai điều khiển lại đột nhiên bay lên.Đồng thời, đỉnh lô bắt đầu phi tốc xoay tròn.Ánh sáng màu đỏ cùng màu lam từ bên trong tách ra.Lâm Hiên thấy vậy thì mừng rỡ trong lòng, hai tay nâng lên không ngừng biến ảo các đạo pháp quyết.
Rất nhanh, đỉnh lô dần ngừng lại.Một tầng ánh sáng nhàn nhạt hiện ra bao lấy thân đỉnh,giữ nó lơ lửng giữa không trung.
Lâm Hiên phủi áo đứng lên, chậm rãi đi tới cạnh đỉnh.Chỉ mới tiếp cận phạm vi ba thước đã cảm giác được bên trong có nhiệt khí kinh người tràn ra.Bất quá cường độ thân thể Lâm Hiên hơn xa Yêu Tộc cùng giai,hắn đâu có quan tâm chút hơi nóng này.
"Khởi!"
Theo một chỉ điểm ra,một kiện bảo vật mang theo hào quang chói mắt bay khỏi đỉnh lô. Trải qua lần vất vả này, may mà không xảy ra sai lầm, Thủy Vân trùy cuối cùng đã tế luyện thành công.
Hình dạng bạo vật không khác gì so với trước kia.Nhưng mặt ngoài vốn được quấn quanh bởi hồ quang điện đã được thay thế bằng quang mang thanh sắc.Phần mũi nhọn đỏ rực,tựa như vừa mới bị nung vậy.
Một cỗ khí lãng mang theo nhiệt khí cùng lôi quang lan tỏa khắp phòng.
Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, trong mắt không dấu nổi sự vui mừng.Thành công rồi, mình đã thành công cải tạo bảo vật thuộc tính âm hàn thành lôi hỏa song thuộc tính.
Đã tiêu hao nhiều tài liệu trân quý như vậy, Lâm Hiên không cần thử cũng biết uy lực của nó đã được đề cao không ít. Chẳng qua cái tên Thủy Vân trùy đã không còn phù hợp nữa rồi.
Lâm Hiên suy tư một lát,cố nghĩ ra một cái tên mới cho bảo vật vừa mới ra lò này.
"Hay là về sau gọi là Lôi Hỏa Trùy.Cái tên này có phần quá trực tiếp,bất quá cũng được."Lâm Hiên vừa nói vừa vươn tay ra cầm lấy Lôi Hỏa Trùy "nghịch" một lát mới thu bảo vật về.
Khổ cực nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng đại công cáo thành. Không biết bên ngoài hiện giờ như thế nào,Nhạc La thành vẫn trong tình trạng thần hồn nát thần tính sao?
Nghĩ đến đây,Lâm hiên liền triệt hồi cấm chế rồi chậm rã bước ra ngoài.
"Sư tổ." một giọng nói thanh thúy truyền vào tai,thân ảnh Trịnh Tuyền đã xuất hiện trước mặt Lâm Hiên.
Lâm Hiên cũng không an bài nàng hộ pháp, bất quá nha đầu này vẫn ở ngoài bảo vệ căn phòng hắn luyện bảo. Lâm Hiên thấy vậy thì trên mặt lộ ra vài phần tán thưởng.Làm việc rất chu đáo,thật không uổng công mình yêu thương nàng như vậy.Người đồ đệ này Nguyệt nhi thu không nhầm,đối với trưởng bối vẫn rất có hiếu tâm.
"Sư tổ luyện bảo thành công rồi ạ?"
"Không sai."
"Vậy bây giờ chúng ta làm gì đây,quay về Vân Ẩn Tông sao?"Lâm Hiên đã đem tất cả kinh nghiệm khi mình đến Hàn Long giới kể cho Trịnh Tuyền,nên nàng cũng biết hiện giờ Lâm Hiên là Vân Ẩn Tông nhất Phong chi chủ.
"Bây giờ trở về, không, còn hơi sớm."
Lúc trước,tiểu tu sĩ phụ trách địa hỏa có nói:phải năm năm sau mới có tử tâm địa hỏa.Mình rời khỏi tông môn đã hơn một năm.Tuy diệt sát Cổ Lão Ma thì điểm cống hiến cho tông môn đã vượt xa những người khác,muốn sử dụng tử tâm địa hỏa đã là việc chắc chắn.Mình có về sớm một chút thì cũng không có tác dụng gì,cứ tiếp tục du lịch mọi nơi là hơn.
"A,vậy hiện tại sư tổ muốn đi đâu?"
"Đương nhiên là Thiên Ngô Sơn rồi."
" Thiên Ngô Sơn?"
"Đúng vậy,chẳng phải Hỏa Vân tôn giả đã bắt ngươi đem bán sao?Lúc ở vạn bảo đại hội ta không tiện ra tay mới phải bất đắc dĩ đưa cho hắn 5000 vạn trung phẩm tinh thạch.Lão gia hỏa kia, Lâm mỗ há có thể bỏ qua.Lúc trước ta đã ngầm để lại dấu hiệu truy tung trên người hắn rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.