Chương trước
Chương sau
Oanh!
Tiếng nổ lớn truyền vào tai.Một tầng sáng bạc chói mắt,tỏa ra phạm vi vài dặm che phủ nửa bầu trời,giữa hư không hiện lên những đạo phù văn huyền ảo to cỡ nắm tay,nương theo linh áp bàng bạc phủ xuống .
Đất đai khô cằn, đại địa sụp đổ, phàm là vật bị ánh sáng bạc bao phủ, đều từng khúc vỡ vụn.
Xa xa, những phàm nhân còn sót lại kinh hô một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, cảnh tượng trước mắt khác gì ngày tận thế đâu.
Trong phạm vi oanh tạc của Phệ Linh kiếm,không sinh vật nào có thể sống sót.
Bất quá Lâm Hiên cũng không lạc quan như vậy.Kiếm quang tuy đánh trúng Huyền Băng nhưng trước đó một khắc,biểu hiện của lão quái vật chỉ có phẫn nộ mà không hề có sự tuyệt của người trước khi "thăng".
Cho dù Lâm Hiên tin tưởng mười phần vào uy lực của phệ linh kiếm, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn đối chiến cùng Phân Thần kỳ.
Đối phương sẽ ứng phó thế nào a?
Trong nháy mắt khi vụ nổ xảy ra,không gian xung quanh vặn vẹo tỏa ra các đạo quang mang bạch sắc,lão quái vật đã biến mất tại chỗ .
"Không có khả năng!" Lâm Hiên thấy rất rõ ràng,bí thuật lão Ma sử dụng không phải là thuấn di,đối phương cũng không xuất hiện ở nơi khác,mà là chân chính biến mất.
"Cái này..."
Kinh nghiệm đấu pháp của Lâm Hiên phong phú, nhưng mà chuyện như vậy thực chưa gặp bao giờ.Lâm Hiên kinh ngạc nhưng cũng không chậm chễ,đáy mắt lóe lên tia sáng gai gai bạc, Thiên Phượng Thần Mục được thi triển đến tận cùng.
Dư âm của vụ nổ vẫn chưa dứt, nhưng trước Thiên Phượng Thần Mục,mọi vật đều hiện ra rõ ràng, bất quá vẫn không thấy tung tích lão Ma.
Lâm Hiên có chút hoảng hốt. Đang không biết ứng phó thế nào thì không gian lại chấn động lần nữa,đối phương lập tức hiện ra ngay tại chỗ cũ.
Hiện tại, lão ma vẫn bị Huyền Băng phong bế, nhưng toàn thân hoàn hảo không chút vết thương.
Vậy mà lão Ma lại có thể tránh thoát một kích kinh thiên kia .
Điều này sao có thể? Không phải thuấn di nhưng trong thời khắc công kích đánh tới,lão Ma liền thi triển bí thuật khiến không gian vặn vẹo,sau đó trốn vào khe hở không gian,đợi công kích của đối phương qua đi mới ra ngoài.Kể từ đó,mặc kệ công kích hung mãnh như thế nào thì lão Ma cũng hoàn toàn miễn dịch.
Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi, nếu dùng bí thuật này để phòng ngự, chẳng phải là vô địch sao?
Bất quá ý nghĩ này chỉ chợt lóe qua mà thôi,Lâm Hiên chú ý thấy sau khi lão Ma tránh thoát công kích của mình thì sắc mặt tái nhợt , khí tức cũng suy yếu rất nhiều.Nếu đoán không sai thì muốn sử dụng bí pháp này không hề dễ dàng,sau khi thi triển còn bị tổn thương bổn mạng nguyên khí.Đây có lẽ là công phu bảo mệnh áp đáy hòm của lão Ma a.
Nghĩ đến đây, Lâm Hiên lập tức trấn định lại. Tránh được mùng một,không tránh được mười lăm, Phệ Linh Kiếm vừa rồi công kích không có hiệu quả,vậy thêm lần nữa thì như thế nào.
Lâm Hiên ngửa đầu uống vài ngụm linh tửu, sau đó đem pháp lực một lần nữa truyền vào phệ linh kiếm.Âm thanh vù vù vang lên, Phệ Linh Kiếm như có linh tính,chuẩn bị phát động công kích thì dị biến nổi lên.Một vết rách trên mặt Huyền Băng hiện ra, bắt đầu chỉ là một vết nứt mơ hồ,sau đó như mạng nhện nhanh chóng khuếch tán ra toàn bộ khối băng điêu.
Toàn bộ khối băng như sứ thanh hoa từ giữa không trung vỡ ra thành từng khúc .
Lâm Hiên quá sợ hãi, tuy hắn biết Huyễn Linh Thiên Hỏa không nhất định có thể vây khốn lão Ma, nhưng không ngờ đối phương lại có thể dễ dàng phá vỡ từ bên trong. Chính mình hao tâm tổn trí tạo ra cơ hội để công kích lão Ma,vậy là hoàn toàn phá sản.
Đáng giận, Phân Thần kỳ lão quái vật thật sự mạnh như vậy sao? mình nên làm thế nào bây giờ, tiếp tục đánh tiếp hay là quay người đào tẩu?
Các loại ý niệm xoay chuyển trong đầu Lâm Hiện khiến hắn nhất thời khó quyết ,nhưng dần dần ánh mắt hắn trở nên kiên định.Phải tận dụng cơ hội này.Cơ hội chỉ đến một lần mà thôi.Tuy hiện tại lão Ma bộc lộ ra thực lực cường đại vô cùng nhưng cũng chỉ là biểu hiện bề ngoài,nhưng thực tế thế nào thì phải chiến một trận mới biết được.
Kỳ thật,thực lực lão Ma đã suy yếu rất nhiều so với lúc toàn thịnh.Nếu như lúc này không thể thừa cơ diệt sát lão ma, chờ hắn khôi phục thực lực thì chính mình sẽ chết không có chỗ chôn.Nói một cách khác, mình không còn lựa chọn nào. Mà lúc này cũng không có thời gian chậm rãi suy tư.
Lâm Hiên tuy phẫn nộ,nhưng Cổ Lão Ma còn điên tiết hơn nhiều.Bước vào tu tiên giới cả vạn năm, hắn còn chưa có ý,muốn rút hồn luyện phách một người nào đó mãnh liệt như vậy.Lão oán hận Lâm Hiên đã đến mức tận cùng.Thù này đã kết,không chết không thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Sát!" Cổ Lão Ma hét lớn một tiếng, chỉ thấy hắn vung tay trái lên.Một đạo linh quang màu xám trắng bay vút ra.,tốc độ cực nhanh, như lưu tinh cản nguyệt bắn tới Lâm Hiên.
Cửu Thiên Vi Bộ cũng không kịp vận dụng, cũng may mình vẫn chưa triệt bỏ Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn, Lâm Hiên lập tức đem toàn thân pháp lực truyền vào tầng phòng hộ xung quanh.
Chỉ cau một thoáng, tiếng thanh minh đại tố, Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn biến thành một màn sáng dày đặc, Thái Cực đồ bên ngoài không ngừng xoay tròn,không ngừng tỏa ra một cỗ khí tức thần bí. Uy năng Bảo vật này đã bị Lâm Hiên thôi phát đến tận cùng rồi.
Oanh!
Sau một khắc,đạo kinh hồng màu xám đột ngột xuật hiện trước mặt Lâm hiên,oanh kích lên màn sáng do Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn hóa thành.Tiếng nổ trầm mặc vang lên, rất nhanh, thanh âm kia lại trở nên dị thường bén nhọn.
Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn rõ ràng ngăn cản không nổi công kích của lão Ma, bị bảo vật của đối phương xỏ xuyên qua.
Bảo vật này là một kiện bạch cốt trường mâu, tạo hình vô cùng dữ tợn,bên ngoài được bảo phủ bởi các đạo phù văn như ẩn như hiện ,phía đuôi còn điêu khác một mặt quỷ trông rất sống động,cứ như vật còn sống vậy.
Bổn mạng pháp bảo của lão quái Phân Thần tất nhiên có chỗ bất phàm.
Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn là một kiện phỏng chế Linh Bảo,vậy mà không ngăn cản nổi pháp bảo của lão Ma.Tuy màn sáng bảo vệ bị công phá nhưng cũng tranh thủ được cho Lâm Hiên chút thời gian.
Thân hình Lâm Hiên chớp lên,thi triển ra Cửu Thiên Vi Bộ,nhoáng một cái đã xuất hiện ở ngoài trăm trượng,bất quá trên vai phải của hắn rỉ ra một dòng máu tươi.
Trước có Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn ngăn cản, kế tiếp Lâm Hiên lại thi triển Cửu Thiên Vi Bộ,vậy mà vẫn không hoàn toàn tránh thoát được công kích do trường mâu gây nên.
Đáng giận!
Lão gia hỏa này thật khó chơi,mình không nắm chắc có thể đấu lại lão Ma này.Trình độ hung hiểm thật không thua kém gì hồi mấy trăm năm trước,khi mình đối chiến cùng phân hồn Băng Phách Ma Tổ a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.