Chương trước
Chương sau
Lâm Hiên thấy thế thì nhướng mày, từ trong tay áo cũng bắn ra vài đạo kiếm quang nghênh đón.
Đột nhiên ánh mắt nữ tử diễm lệ liền trở nên âm hiểm, hai tay đánh ra vài đạo pháp quyết.
Oanh!
Đám bảo vật kia lập tức nổ tung, tạo thành vô số mảnh vỡ bắn ra tứ phía. Bảo vật của tu tiên giả Động Huyền trung kỳ tự bạo đương nhiên không tầm thường, Lâm Hiên có điểm bất ngờ nên đành phải thi triển bí thuật tạm lánh công kích.
Nữ tử thấy thế thì đại hỉ, trong tay liền hiện ra một tấm phù triện màu bạc, có họa những cổ văn vô cùng huyền diệu, tràn đầy khí tức thần bí. Nữ tử Lập tức niệm chú ngữ, hai tay không ngừng đánh ra pháp quyết.
Tựa hồ phù triện này không dễ khởi động, như vậy uy lực lại càng thêm bất phàm.Rất nhanh những phù văn trên mặt tấm phù tỏa ra kim quang chói mắt.
Nữ tử diễm lệ nhẹ nhàng thở ra, đúng lúc này bên thân chợt truyền ra dao động khác thường.
"Không ổn!"
Nữ tử thất sắc nhưng đã không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy mi tâm nóng lên, một đạo lệ quang màu đen đã xuyên phá thủ cấp của ả, máu tươi lập tức phun ra.
Lệ quang kia chỉ nhỏ bằng ngón tay út nhưng bất luận tốc độ hay lực đạo đều khiến người trố mắt, ngũ hành thuật pháp bình thường không thể so sánh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trên mặt nữ tử còn mang đầy vẻ không tin, sau đó bành một tiếng liền tự bạo thân thể. Đáng tiếc không chút hiệu quả, Lâm Hiên đã sớm phòng tế ra Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn phòng hộ.
Lệ quang kia đương nhiên không phải pháp thuật bình thường,chính một bí thuật trong Mặc Nguyệt Thiên Vu Quyết,Lâm hiên sau khi tiến giai Động Huyền trung kỳ mới bắt đầu lĩnh ngộ, gọi là Mặc Linh Toản,chính là đem pháp lực cao độ áp súc sau đó phóng xuất ra.
Chẳng qua muốn áp súc linh lực cùng nguyên khí phải cần một thời gian nhất định. Vì vậy tu sĩ phải tu luyện nó trước rồi bảo tồn ở khí hải đan điền, đến lúc cần thiết mới mang ra sử dụng.
Khuyết điểm duy nhất của bí thuật này chính là tiêu hao phẩm, dùng một lần thì phải tu luyện bổ xung.
Lâm Hiên không muốn lãng phí ở cùng giai tu sĩ, nhưng Nãi long giới là 1 trong mười đỉnh cấp giới diện ở linh giới, tu sĩ thực lực so với Đông hải giới người tu tiên mạnh hơn nhiều lắm
Dư âm vụ nổ bị ngăn trở một cách đơn giản. Không gian chấn động rồi một đại thủ thanh sắc hiển hiện đỉnh đầu Nguyên Anh, tốc độ cực nhanh vồ xuống.
Nguyên Anh còn không kịp thuấn di đã bị bắt lấy, Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra. "Lâm tiểu tử, ngươi đừng đắc ý, sư tôn sẽ báo thù cho chúng ta, kết quả của ngươi chắc chắn vô cùng thê thảm"
Thanh âm oán độc của Nguyên Anh vừa truyền ra thì thân thể đã tự bạo thành vô số quang điểm mỹ lệ.
Lâm Hiên thấy thê thì sắc mặt đại biến, không phải do đối phương cương liệt, chính là lúc Nguyên Anh tự bạo thì đồng thời có hai đạo ô quang bay vút ra. Tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, vượt xa cả Cửu Thiên Vi Bộ.
Một đạo trong đó lập lòe một cái đã biến mất ở chân trời phương xa.
Mà đạo còn lại thì hoàn toàn trái ngược, liền kích bắn thẳng vào trong thân thể Lâm Hiên.
"Cái này..." Kết quả này đúng là nằm mơ cũng không ngờ.
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên âm trầm. Liền nhắm hai mắt thi triển Nội Thị Thuật.
Qua một lát hắn thì ngẩng đầu, vẻ mặt tốt hơn trước một chút nhưng vẫn rất khó coi. Ô quang không gây tổn thương nhưng chính là một dấu hiệu để truy tung. Đương nhiên có thể khu trừ nó nhưng không thể trong thời gian ngắn, nếu hắn dám ở chỗ thì làm vậy rất nhanh địch nhân sẽ tìm tới.
Vừa rồi là ba tu tiên giả Động Huyền Kỳ, tiếp theo sẽ lão quái vật Phân Thần kỳ tới hay không thì rất khó nói.
Nơi này không nên ở lâu. Toàn thân Lâm Hiên vừa nổi thanh quang thì nhíu mày ngừng lại.
"Đây là cái gì?"
Hắn vẫy tay một cái, tấm phù triện màu bạc nhạt của nữ tử nọ liền bay tới. Nữ tử đã tự bạo thân thể, tất cả bảo vật mang theo đều tan thành mây khói. Duy chỉ còn lại tấm phù triện này, có thể thấy được chỗ bất phàm của nó.
Lâm Hiên cẩn thận quan sát thì có điểm quen mắt. Càng xem thì ánh mắt càng như lửa nóng.
"Vận khí của ta coi như không tệ, đang muốn đào thoát thì lại gặp một tấm Tùy Cơ Truyền Tống Phù"
Lâm Hiên lầm bầm rồi nâng hai tay liên tiếp đánh ra các đạo pháp quyết.
Vô số phù văn phiêu tán ra.
Phù triện không gió tự cháy, sau đó bốc lên một cột sáng màu ngà sữa.
Không gian mơ hồ một hồi, một Truyền Tống Trận hiển hiện, là hư ảnh do linh lực cấu thành nhưng về hiệu quả không có gì khác biệt.
Lâm Hiên đại hỉ, không chút do dự đứng lên. Một tầng sáng nhu hòa liền bao trùm thân thể. Sau một khắc thì hắn đã biến mất không còn tung tích.
Cùng lúc đó tổng đà Thiên Thi môn, Cổ lão ma đang đả tọa trong động phủ thì một đạo ô quang lóe lên, vượt qua các cấm chế bay vào trong.
Lão ma chậm rãi mở mắt. Chỉ là vừa thấy vật này trừng mắt cơ hồ cho là bản thân đang nhìn lầm. Sự tình có thể làm tu tiên giả Phân Thần động dung vốn không nhiều.
"Không có khả năng, chẳng lẽ ba người bọn hắn..."
Cổ lão ma nâng tay trái lên, ô quang lập lòe rồi bay vào trong tay. Lão ma đem thần thức chìm vào thì rất nhanh tức giận ngẩng đầu.
Đáng giận, thật sự ba đệ tử đã ngã xuống trong tay tiểu tử kia. Đáng tiếc bí thuật này có điểm hạn chế, không hiểu cụ thể tình hình đấu pháp ra sao. Chẳng qua đám này chết cũng không uổng phí, đã gieo trên người đối phương một dấu hiệu truy tung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.