Chương trước
Chương sau
Lão quái vật này ngược lại là nhân vật quyết đoán, vừa thấy hành tích bại lộ liền không chút do dự động thủ, một câu nói nhảm cũng không có.
Bạch cốt kiếm mang theo vô tận âm khí, trong nháy mắt đã bổ tới trước người Lâm Hiên.
Lâm Hiên lâm vào nguy cơ nhưng lại bình tĩnh vô cùng,cũng không tế ra bất cứ bảo vật nào.Đầu vai khẽ run,hắn vốn đứng yên tại chỗ,bỗng xung quanh xuất hiện một tầng sóng gợn,Lâm Hiên biến mất chỉ lưu lại một tàn ảnh nhàn nhạt.
Ô...
Tựa như cuồng phong cuốn qua hạp cốc,một âm thanh rợn người vang lên,bạch cốt kiếm chém qua chỗ Lâm Hiên vừa đứng,bất quá chỉ trúng tàn ảnh mà thôi,chân thân đã sớm không biết ở nơi nào.
Thuấn di!
Tu sĩ dáng nho sinh nhắm mắt lại.Nhưng ngay lúc đó,không gian chấn động,Lâm Hiên đã xuất hiện ngay cạnh bên người hắn.
Oanh!
Tiếng bạo liệt truyền ra,yêu khí toàn thân Lâm Hiên đại phóng, chỉ thấy linh quang lóe lên,tay trái của hắn đã hóa thành phượng trảo sắc bén xuất hiện ngay trước mắt nho sinh tu sĩ.Cùng với những tiếng xé gió trói tai là vô số lục sắc móng vuốt nhọn hoắt hướng về đối phương bắn tới.
Khoảng cách gần như vậy, nho sinh căn bản là muốn tránh cũng không được, trực tiếp bị đánh thành tổ ong.
Công kích của Lâm Hiên còn chưa kết thúc, tay phải hướng phía dưới vung lên,một đạo lục sắc kiếm quang dài hơn một trượng hiện lên,hung hăng bổ xuống đầu đối phương
Đối phương dù sao cũng là Động Huyền kỳ,uy lực một kích vừa rồi không khó khiến đối phương trọng thương nhưng muốn tiêu diệt hắn thì vẫn còn chưa đủ
"Ngươi dám."
Bên cạnh truyền đến một tiếng quát chói tai, đối phương cũng không phải đi một mình a.Tu si khuân mặt âm lệ cùng diễm lệ nữ tử tất nhiên sẽ không trơ mắt nhìn đồng bạn vẫn lạc,rống to một tiếng rồi cùng lúc ra tay.
Lục sắc kiếm khí vừa rời tay,trước mặt đã xuất hiện vài đạo kiếm quang cùng hắc mang chặn đường,từng hồi bạo liệt truyền ra không dứt.
Nhưng mà thừa dịp khe hở này,thân hình Lâm Hiên lóe lên, biến mất không thấy.
Chuyện trước chưa quên, chuyện sau đã đến, nho sinh vừa mới ăn phải quả đắng, giờ lại thấy Lâm Hiên dùng chiêu cũ, ba người thực sự kinh hãi.Không cầu có công,chỉ mong không mắc sai lầm, vội vàng đem pháp bảo phòng ngự trong tay tế ra, sau đó mới ngẩng đầu quan sát chung quanh.
"Không tốt, mục tiêu của hắn là..."
Đến khi nhìn rõ thân hình Lâm Hiên xuất hiện ở đâu, mĩ lệ nữ tử đột nhiên biến sắc.Nhưng cũng đã chậm,một đạo quang hà chói mắt từ trong tay áo Lâm hiên bay vút ra,hóa thành vòi rồng bao trùm lên cỗ truyền tống trận.
Thanh âm rào rào như mưa truyền vào tai,đến khi đạo vòi rồng biến mất thì cỗ truyền tống trận cũng hóa thành bột phấn,hoàn toàn bị hủy.
Lấythực lực Lâm Hiên mà nói,cho dù phải chống lại ba gã Động Huyền Kỳ cũng sẽ không sợ hãi, nhưng nếu viện binh đối phương không ngừng truyền tống tới chỗ này, thế thì phiền toái to. Vì vậy, Lâm Hiên quyết định giương đông kích tây, trước đem mối họa tâm phúc này huỷ đi.
Sắc mặt ba người Thiên Thi môn cực kỳ khó coi.Nhất là nho bào tu sĩ,hơi vô ý một chút đã bị Lâm Hiên đánh trọng thương.Giờ khắc này, trên mặt càng hắn đã có chút hổn hển.
Hắn tại bên hông vỗ một cái,lấy ra một tấm phù triện màu xám trắng dán lên vết thương, sau đó lại nuốt vài viên dược hoàn, lập tức vết thương có vẻ khá hơn.Tuy thương thế đã tạm thời được khống chế nhưng vẫn sẽ làm suy giảm đến thực lực.
Bất quá không sao, bọn hắn có ba người ,vừa rồi chỉ là vì nhất thời sơ suất mới bị thương.Một khi cẩn thận ứng phó, đối phương chỉ có một người,tuyệt đối không thể cùng ba gã Động Huyền Kỳ cao thủ tranh phong.
"Tiểu tử, lão phu muốn đem ngươi rút hồn luyện phách, cho ngươi hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này." Nho sinh trên mặt hiện lên một tia dữ tợn, hắn đã hận Lâm Hiên thấu xương.
"Thật sao, bất quá các hạ chỉ sợ cũng không có loại bản lãnh này, không bằng đạo hữu bó tay chịu trói, ta cam đoan cho ngươi một cái chết không hề đau khổ.Giao dịch này rất có lợi, đạo hữu không cần phải cân nhắc." Lâm Hiên mỉm cười,thanh âm có chút đùa cợt truyền vào tai.
"Miệng lưỡi trơn tru, ngươi cho rằng bằng mồm mép có thể chiến thắng sao?"
Nho bào tu sĩ càng phẫn nộ, một ngón tay chỉ về phía trước điểm ra, thanh âm đùng đùng vang lên, mặt ngoài cốt kiếm lập lòe linh quang biến thành hình dạng một cây bút lông.
"Ồ?" Lâm Hiên kinh ngạc, bổn mạng pháp bảo trong khi đấu pháp còn có thể thay đổi hình dạng sao, loại tình huống này hắn trước kia còn chưa bao giờ gặp được.
Bất quá thì tính sao, binh tới tướng ngăn, nước tới thì đất ngăn.Tay áo phất một cái, Lâm Hiên cũng tế ra bảo vật của mình, Cửu thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra, xoay múa bên cạnh hắn.
"Đi!" mười ngón Lâm Hiên lộn xộn đan vào nhau, mấy đạo pháp quyết kích bắn ra.
Theo động tác của hắn, mặt ngoài Cửu thiên Minh Nguyệt Hoàn càng phát ra ánh sáng chói mắt, thiên địa nguyên khí phụ cận hướng phía bên này tụ tập.
Một đạo vòi rồng hiển hiện ra, liền trời tiếp đất, hướng về đối phương cuồng thét quét qua.
"Chút tài mọn, cũng dám ở chỗ này khoe khoang." Nho sinh hét lớn một tiếng, hai tay cũng lắc lư không thôi, theo động tác của hắn, bạch cốt kiếm biến hóa ra chiếc bút lông bắt đầu vũ động thoăn thoắt, từng đạo từng đạo phù văn hiện ra.
"Đây là..." Lâm Hiên thấy rất rõ ràng, những phù văn này tựa hồ đã từng xuất hiện ở trên một bản điển tịch nào đó mà hắn đã từng xem qua, bất quá nhất thời một khắc, lại nghĩ không ra i.
Ý niệm trong đầu xoay chuyển,chợt một thanh âm hùng hậu truyền vào tai. "Ùm...ụm bò....ò...tiếng bò rống không biết từ đâu vang lên"
"Cái này..." sắc mặt Lâm Hiên thoáng cái cuồng biến, hắn nghĩ tới, đây không phải là Lục Ngôn Ác Quỷ Chú chứ.
Lục Ngôn Ác Quỷ Chú chính là thần thông được một vị Quỷ đạo đại năng sáng ở thời kỳ thượng cố sáng tạo ra.
Người này trước kia từng bị một vị phật tông cao tăng dùng Lục Ngôn hàng ma chú đánh bại, nhưng mà hắn chỉ thua chạy, cũng không có bị diệt trừ.
Vị Quỷ đạo đại năng này rút kinh nghiệm xương máu, sáng lập ra Lục Ngôn Ác Quỷ Chú có thể đối cùng thần thông Lục Ngôn hàng ma chú của nhà Phật.
Lục Ngôn hàng ma chú tuy tuy chỉ có ngắn ngủi sáu chữ nhưng nghe nói tu luyện tới đại thành có thể xuất hiện bảy mươi hai loại biến hóa, ác quỷ chú cũng giống như vậy.
Thật không biết vị Thiên Thi môn lão quái vật trước mặt này đến tột cùng tu luyện được mấy loại biến hóa rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Theo,tiếng "Hừ" vang lên, không gian chung quanh rõ ràng bị xé nứt, đúng vậy, một khe hở không gian đột ngột xuất hiện.
Từ bên trong toát ra vô tận âm khí, sau đó, một đầu cánh tay dò xét đi ra,tiếp đến là thân thể, một ác quỷ mặt xanh nanh vàng hiện ra trong tầm mắt.
Ma Đạo tu sĩ ở Nhân giới, đem công pháp tu luyện tới cảnh giới cực cao, có thể thỉnh yêu ma thượng giới phụ thể, mà người này là Động Huyền Kỳ lão quái vật, thực lực còn tinh thâm hơn nhiều, thông qua Lục Ngôn Ác Quỷ Chú,xé mở không gian, đem một Âm ti quỷ vật triệu hoán đến nơi này
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.