Chương trước
Chương sau
Với tính cách của Khổng Tước, đã quyết định thì không chút do dự. Ngọc thủ nâng lên, như gió xuân vờn liễu vung về phía trước.
Chỉ nghe tiếng thanh minh truyền ra, nương theo là một đạo Ngũ Sắc Linh Quang cuốn tới. Động tác nhu hòa mà hàm ẩn sát ý đáng sợ.
Trên người Thanh nhi vốn có ba loại huyết mạch chân linh, thực lực đã không kém cảnh giới Ly Hợp trung kỳ.
Lâm Hiên mười phần tin tưởng thực lực của nàng nhưng sự tình kế tiếp lại khiến hắn ngây người.
Chỉ thấy lão giả mặt đỏ thét dài một tiếng, không tránh né Ngũ Sắc Linh Quang mà sắc mặt trở nên cuồng hỉ:
"Ha ha, đúng là đi mòn gót giày mới gặp. Tiểu linh cầm này có huyết thống còn ưu dị hơn lão phu tưởng, rõ ràng có chân linh chi huyết..."
"Không ổn. Thanh nhi, tránh ra" Lâm Hiên nghe đối phương cuồng tiếu thì đã biết không ổn, liền hét lớn một tiếng rồi bổ nhào chắn trước người thê tử.
Cùng lúc thì bàn tay to bè như cái bồ của lão giả mặt đỏ phất một cái. Bộ dáng thô cuồng nhưng tràn đầy khí độ của một đại tông sư. Một tầng hỏa diễm nóng bức như sóng cuốn qua, Ngũ Sắc Linh Quang vừa tiếp xúc thì lập tức tan thành mây khói.
"Cái gì..."
Trên mặt Khổng Tước lộ vẻ kinh hãi. Ngũ Sắc Linh Quang vốn là bí thuật đỉnh cấp của nàng nhưng chỉ một chiêu đã bị hóa giải. Thật không thể tưởng tượng đối phương lại đáng sợ như vậy.
Chỉ thấy lão giả cong năm ngón tay, lập tức sóng lửa tụ lại thành một cái đầu sói đáng sợ, điên cuồng táp về phía nàng.
Thực lực song phương chênh lệch quá lớn, Thanh nhi muốn tránh cũng không được nhưng cũng may Lâm Hiên phản ứng cực nhanh. Yêu lực ẩn chứa trong đầu sói thật khó giải quyết nhưng sau lưng còn có thê tử nên không thể lui bước. Hắn hít vào một hơi rồi đánh ra một quyền.
Một quyền này không chút hoa mỹ nhưng góc độ hết sức chuẩn xác.
Phản phác quy chân!
Lâm Hiên tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vu Quyết, không chỉ lĩnh ngộ đối với cảnh giới mà còn thể hiện qua từng chiêu từng thức.
Chỉ nghe thanh âm trầm trọng vang lên. Một động xoáy khí cỡ hơn một trượng lăng không xuất hiện.
Lực Chi Khí Toàn!
Lão giả mặt đỏ thoáng lộ vẻ ngạc nhiên thì đầu sói cùng Lực Chi Khí Toàn đã ầm ầm đối cường.
Lập tức thanh âm đinh tai nhức óc đáng sợ vang vọng. Từng đạo cương phong thổi qua. Lấy hai người làm tâm, một hố to sâu không đáy mấy trăm trượng xuất hiện.
Trong phạm vi này, toàn bộ kiến trúc cùng nhân mạng đã bị dư chấn đáng sợ san thành bình địa. Đám tu tiên giả ban nãy cũng biến thành khói bụi.
Sau khi gió cát tán đi chỉ còn lại có ba người. Lâm Hiên, Thanh nhi cùng lão giả mặt đỏ nọ.
Trên mặt Khổng Tước liền lộ vẻ khiếp sợ. Vừa rồi phu quân tiếp một kích của địch nhân, nàng đã cảm ứng được được uy lực của nó. Chỉ sợ bản thân không thể tiếp nổi. Thực lực của tu sĩ Linh giới thực quá bưu hãn.
Trong khi Khổng Tước đang rúng động thì Lâm Hiên không hề nhàn rỗi. Một kích không hiệu quả thì duỗi nhẹ tay ôm lấy vùng tiếu yêu nhỏ nhắn của ái thê, toàn thân nổi thanh quang lui về phía sau.
Thời điểm này toàn thân hắn trào dâng linh khí, gắt gao chằm chằm vào lão giả mặt đỏ.
Chỉ thấy hình thái của đối phương đã biến hóa, y phục toàn thân phất phới như bị cuồng phong xé rách.
Ở giữa trán hiển hiện một tinh hạch cỡ trứng ngỗng đỏ như máu, bên trong có một đoàn hỏa diễm đang hừng hực thiêu đốt. Tứ chi cùng mặt mũi đều hiển hiện những phù văn yêu dị. Luồng không khí quanh thân thì chuyển động cực kỳ cổ quái, bị thiêu đốt thành màu đỏ càng trở nên dọa người.
"Viêm Lang tôn giả."
"Trời, là lão quái vật trong truyền thuyết"
Xa xa vang lên những tiếng kinh hô liên tiếp. Động tĩnh không nhỏ bên này đã kinh động đến toàn bộ Tinh Phong Thành.
Đám phàm nhân thì mờ mịt kinh hoàng, không biết đối phó sao với tai nạn bất ngờ. Trong thành cũng có mấy gia tộc yêu hóa giả nho nhỏ trấn thủ, hiện có một số ít đệ tử ẩn nấp trong này.
Viêm Lang tôn giả có ác danh lan xa. Chính là một kẻ tâm ngoan thủ lạt.
Sao lão lại ở chỗ này? Kinh hoàng như ôn dịch lan tới, đám yêu hóa giả cùng phàm nhân bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng lan chạy trốn ra bốn phía.
"Đám ngu xuẩn, đã thấy bản tôn giả thì còn cơ hội sống sót sao?"
Trên mặt Viêm Lang tôn giả chợt hiện tia tàn nhẫn. Không thấy có động tác gì mà tầng sóng lửa sau lưng ngưng tụ thành một đầu sói còn khổng lồ hơn ban nãy rất nhiều. Chiếm cứ cả màn trời rồi há cái mồm máu phun ra những quang cầu đỏ thẫm cỡ bảy tám trượng.
Oanh!
Những quang cầu nọ bắn vào sâu bên trong Tinh Phong Thành. Liệt diễm tản ra, những nơi bị đánh trúng liền biến thành biển lửa.
Những tu sĩ chạy trốn thì không cần phải nói. Vài đạo trảo ảnh đỏ thẫm xuất hiện, dễ dàng lấy đi thủ cấp của bọn họ.
Lâm Hiên thấy thì tròng mắt co lại. Hắn xông pha trong gió tanh mưa máu, không hề nương tay với địch nhân nhưng chưa bao giờ lạm sát phàm nhân thế này.
"Tên điên, gia hỏa này căn bản là một kẻ điên."
Khổng Tước khinh bỉ cùng tức giận lên tiếng. Gia hỏa này dùng thực lực tu sĩ cấp cao để khi phụ đám phàm nhân thì tính gì là anh hùng hảo hán chứ.
Lâm Hiên thì không để ý nhiều như vậy. Lão gia hỏa này là tên điên cũng tốt mà anh hùng cũng được. Điều hắn coi trọng là thực lực của đối phương ra sao, liền đem thần thức đảo qua trên người đối phương.
Thời khắc này, tựa hồ Viêm Lang tôn giả không chút che dấu thực lực. Chỉ thấy yêu lực trong tinh hạch cùng toàn thân bốc lên ngùn ngụt.
Tính cách của lão gia hỏa này há có thể dùng lẽ thường phỏng đoán. Thích nhất là thắng mà không cần động thủ. Lão sung sướng khi người khác nghe hung danh của bản thân mà phát run, dùng khí thế cường đại mà chấn động toàn trường.
Đáng tiếc lần này Viêm Lang tôn giả phải thất vọng rồi. Uy danh của lão lan xa tại Bang Long giới nhưng Lâm Hiên mới tới nên chưa từng nghe qua. Huống chi hắn không phải là kẻ mặc cho người khi dễ.
Chẳng qua Lâm Hiên cũng không dám khinh thị đối phương.
Động Huyền hậu kỳ!
Ở Đông Hải, Tam Yêu Hoàng Lục Hải Vương cũng chỉ là tồn tại Động Huyền trung kỳ. Thánh Thành chi chủ cùng Cửu Tiên cung chủ tuy đạt đến hậu kỳ nhưng bởi bị ám toán nên chưa từng thể hiện thực lực chân chính.
Lão gia hỏa trước chính là địch nhân mạnh nhất mà Lâm Hiên đối mặt khi bước vào Linh giới đến nay. Hắn chưa có kinh nghiệm đối mặt yêu hóa giả trong khi đối phương thì ngược lại.
"Ngươi là yêu hóa giả Động Huyền hậu kỳ?" Thanh âm không lộ hỉ nộ của Lâm Hiên khiến Viêm Lang tôn giả chợt thấy thất vọng cùng ngạc nhiên. Chẳng qua vẫn lạnh lùng lên tiếng:
"Sao, trong tâm ngươi đã sợ hãi đến cực điểm nhưng đang cố gắng trấn định chăng?"
"Ngươi cảm thấy thế sao?" Lâm Hiên nở nụ cười ung dung.
"Hừ. bản tôn giả đã hạ sát không biết bao nhiêu tu tiên giả Động Huyền sơ kỳ như ngươi, tuy không thể rút hồn luyện phách nhưng có nhiều phương pháp khiến ngươi sống không bằng chết."
"Thật sao?" Lâm Hiên nhàn nhạt nói: "Thực ra Lâm mỗ cùng đạo hữu không oán không cừu. Động thủ không có lợi. Chi bằng hai ta dừng tay ở đây!"
"Dừng tay?" Viêm Lang tôn giả nở nụ cười chế nhạo: "Có thể, trừ phi ngươi đáp ứng đem nữ tử..."
Lời này còn chưa dứt thì thấy cả ngàn pháp bảo như lá liễu bắn tới. Trong mắt Viêm Lang tôn giả hiện tia tức giận. Tay áo phất một cái thì sóng nhiệt đập vào mặt. Lập tức một đóa hỏa vân bao phủ thân hình, sau đó khí tức tiêu nặc mà liền thần thức cũng không thể dò xét.
"Ồ.." Trên mặt Lâm Hiên tia ngạc nhiên. Không ngờ đối phương có thể thu liễm khí tức hoàn toàn như vậy.
Phốc Phốc Phốc! Thiết Vũ Phi Hoàng Đao như mưa bắn vào hồng vân nhưng không chút hiệu quả.
Lâm Hiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên ngân quang. Chỉ thấy một hư ảnh mờ nhạt đang lẳng lặng tiếp cận sau lưng hắn. Diện mục tuy phi thường mơ hồ nhưng khẳng định chính là Viêm Lang tôn giả.
Ý niệm lưu chuyển, Lâm Hiên tiếp tục thao túng Thiết Vũ Phi Hoàng Đao công kích hỏa vân.
Gần kề mấy nhịp thì hư ảnh đã tới cạnh thân hắn, tay phải nâng lên hung hăng đánh ra một quyền. Trên nắm quyền còn có một cây gai xương duỗi dài đến nửa tấc.
Cùng lúc đối phương động thủ, Lâm Hiên đồng thời bước sang trái một bước nhỏ, khiến cho đạo công kích nọ liền sai một ly đi một ngàn dặm. Sau đó hắn nâng tay trái đẩy ra. Theo động tác như nước chảy mây trôi, một đoàn hỏa diễm tứ sắc mang theo khí tức hủy thiên diệt địa hiển hiện, bao trùm lấy đối phương.
Tương kế tựa kế nhưng không ngờ Viêm Lang tôn giả với vẻ mặt vô cảm không chút sợ hãi.
Lâm Hiên thấy cảnh này thì trong tâm nhảy dựng. Chẳng qua thời khắc này muốn biến chiêu đã không kịp. Chỉ thấy không gian sau lưng chấn động thì Viêm Lang tôn giả hiện ra, lấy tay làm đao đâm thẳng tới hậu tâm của hắn.
Lâm Hiên kinh hoàng thất sắc. Công kích ban đầu chỉ là ảo ảnh, đây mới là chân thân của đối phương. Quanh năm săn nhạn giờ lại bị nhạn mổ vào mắt. Hắn thầm hối hận vì đã quá tin tưởng vào Thiên Phượng Thần Mục.
"Phu quân!"
Khổng Tước thấy thì kinh hô rồi phất ngọc thủ một cái. Một tầng Ngũ Sắc Linh Quang bắn ra nhưng nước xa không thể cứu được lửa gần. Huống hồ cảnh giới song phương vốn quá chênh lệch
Song tại thời khắc mấu chốt này thì sau lưng Lâm Hiên lóe sáng kim quang. Tiểu La Yêu Pháp Tướng hiển hiện. Chín đầu mười tám cánh tay liền động thủ ngăn trở công kích của đối phương.
Oanh!
Tiếng bạo liệt truyền ra, kim quang cùng sóng khí màu đỏ lập tức đan xoắn, không gian vặn vẹo đủ để thấy uy lực của một kích này.
Sau một khắc thì kim quang tán đi. Tiểu La Yêu Pháp Tướng bị phá trừ nhưng Lâm Hiên đã thừa cơ thi triển Cửu Thiên Vi Bộ thuấn di ra ngoài ngàn trượng, khóe miệng liền rỉ một dòng máu tươi.
"Phu quân, chàng không sao chứ?" Lúc này Khổng Tước vừa tới bên cạnh thân, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
"Ta không sao, Thanh nhi, nàng đứng xa một chút."
Lâm Hiên vươn tay lau vết máu trên miệng, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi. Vừa rồi hắn quá mức chủ quan khinh địch. Liền duỗi tay thì linh quang lập lòe, một thanh đoản kiếm cỡ hơn một tấc xuất hiện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ồ..."
Viêm Lang tôn giả thấy thì lộ phần cảnh giác, kinh nghiệm đấu pháp phong phú đã giúp lão nhìn ra sự nguy hiểm từ Phệ Linh Kiếm.
Lâm Hiên hít sâu một hơi, đang muốn truyền pháp lực vào bảo vật thì trong thức hải xuất hiện một điểm dị động. Hắn khẽ nhíu mày rồi quay đầu, trên mặt lộ vẻ kinh nghi.
Tựa hồ Viêm Lang tôn giả cùng Khổng Tước cũng phát hiện điều gì, mặt mũi đầy vẻ nghi hoặc.
"Trời, đó là cái gì?"
Chỉ thấy xa xa chân trời xuất hiện một đường màu đen, không gian phụ cận đều vặn vẹo như muốn sụp xuống bất cứ lúc nào.
"Đây là... Hỗn Độn Yêu Khí!"
Lâm Hiên trở nên kinh hãi. Hắn há có thể nhận không ra thứ này, bởi nó mà khiến cho Nhân Yêu khác đường, dù tình chàng ý thiếp cũng không thể kết thành phu thê.
Hiện tại Lâm Hiên đã tiến giai Động Huyền Kỳ, một chút Hỗn Độn Yêu Khí trong thân thể Khổng Tước cũng không làm khó được hắn. Bất quá mấy trăm năm trước, vì muốn phá giải nên hắn đã tra xét không ít điển tịch.
Hỗn Độn Yêu Khí chính là yêu khí nguyên thủy nhất, tinh thuần nhất, tựa như Chân Ma Chi Khí của Ma tộc.
Nghe nói chỉ có chín vị Chân Ma Thủy tổ mới có Chân Ma chi khí, Cổ Ma Thánh Tổ bình thường có thể thao túng một chút nhưng đều là dạng pha tạp không tinh khiết.
Yêu Tộc bình thường thì không thể nào có Hỗn Độn Yêu Khí. Thanh nhi có một chút là nhờ vào huyết mạch.
Theo điển tịch, chỉ có tam Đại yêu vương ngang với Tán tiên Độ Kiếp thì mới sai sử được Hỗn Độn Yêu Khí pha tạp không tinh khiết.
Mà trừ bọn họ, tại Linh giới còn có một dạng tồn tại có thể sai sử được Hỗn Độn Yêu Khí.
Chính là Chân linh!
Nghe nói cao nhất là Phượng Hoàng Chân Long, có thể thao túng được Hỗn Độn Yêu Khí thuần chính nhất.
Bang Long Giới là giới diện cao cấp, có những chân linh qua lại cũng là bình thường.
Lúc này phóng tầm mắt nhìn lại thì yêu khí vô biên vô hạn, không phải phân hồn mà chính là bản thể của một chân linh nào đó.
Gần kề giây lát, Hỗn Độn Yêu Khí tiếp cận thì càng trở nên dữ tợn đáng sợ. Lâm Hiên đương nhiên không ngu ngốc ở lại ở chỗ này. Ống tay áo phất một cái thì cả ngàn phù triện bay ra. Hắn liền há miệng phun ra một ngụm tinh huyết khởi động chúng.
Lập tức tiếng xé gió rền vang. Đủ các loại băng tiễn, lôi hỏa, phong nhận, điện quang ầm ầm đánh qua.
"Ngươi..."
Viêm Lang tôn giả vừa sợ vừa giận nhưng công kích phô thiên cái địa đã khiến lão luống cuống tay chân.
Lâm Hiên liền ôm lấy Khổng Tước, liên tiếp thi triển sử xuất Cửu Thiên Vi Bộ tới bỏ chạy.
Chỉ nghe sau lưng còn truyền đến tiếng bạo liệt cùng rống giận liên tiếp, Viêm Lang tôn giả vẫn còn mệt mỏi ứng phó với mấy ngàn phù triện.
Một chiêu này của Lâm Hiên quả thực rất độc. Vừa ngăn địch nhân không đuổi theo mà đồng thời giam cầm đối phương tại chỗ.
Nhìn phương hướng thì Hỗn Độn Yêu Khí đang lan tràn qua đây. Nếu đối phương không kịp chạy thì lập tức bị chân linh tùy tiện tiêu diệt.
Đúng như hắn dự liệu, chỉ thấy Viêm Lang tôn giả trở tay không kịp. Hỗn Độn Yêu Khí rất xa liền phô thiên cái địa đến trước mặt, diện tích vượt quá trăm dặm như muốn thôn phệ toàn bộ vạn vật thế gian.
Ở trung tâm yêu khí có một động xoáy, Lâm Hiên không dám thả ra thần thức hay thi triển Thiên Phượng Thần Mục. Bất quá tu vị đã đến cảnh giới này thì nhãn lực không hề bình thường.
Trong khoảnh khắc hắn thấy rất rõ trong động xoáy có hai điểm ngân quang sáng lên. Chính là đôi mắt chân linh, chỉ là ánh mắt lơ đãng nhưng khiến hắn giật nảy mình, pháp lực toàn thân lập tức ngừng lưu chuyển.
Thân hình lảo đảo một cái, Lâm Hiên ra giữa không trung, Cửu Thiên Vi Bộ thất bại khiến hắn thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Mà lúc này chịu ảnh hưởng không chỉ mình hắn. Lâm Hiên có thể cảm giác được thân thể mềm mại của Khổng Tước đang phát run trong lồng ngực.
Hắn sao không rõ ràng tính cách của Thanh nhi. Phát run không hẳn bởi nàng sợ hãi. Luồng uy áp hủy thiên diệt địa như vậy. Song phương chênh lệch như ếch bị rắn nhìn thẳng, không phát run là không thể nào!
Quyển 7: Chu du tam giới
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.