Lúc này còn ở lại là quá ngu xuẩn. Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách. Nguy cơ bị phát hiện tuy rất lớn nhưng vẫn còn tốt hơn ở lại ngồi chờ chết!
Lâm Hiên liền đánh ra một đạo pháp quyết.
Ông…
Âm thanh trầm thấp truyền ra, Linh thuyền hóa thành một đạo hồng quang nhanh chóng bắn về sau. Được giải trừ thần thông ẩn nấp, linh thuyền đã đạt đến tốc độ cực hạn.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một vật khổng lồ, tàn binh nhân tộc kinh ngạc, nhưng chỉ liếc mắt về phía Linh thuyền một cái thì cả đám lại cắm đầu cắm cổ bỏ chạy.
Đám Hải tộc đang thắng thế như chẻ che thì khác. Ánh mắt lão giả gầy gò hiện lệ quang, đang định truyền lệnh thuộc hạ truy đuổi thì âm thanh của Bệnh Ma vang lên:
"Các ngươi truy sát những kẻ bỏ chạy, chiếc Linh thuyền kia giao cho bổn tọa"
"Đại nhân, cần gì phiền đến ngài như thế. Chúng thuộc hạ có thể dễ dàng đối phó đám tôm tép này, ngài nghỉ ở đây là tốt nhất" Lão giả gầy gò lấy lòng.
"Sao, ngươi đang ra lệnh cho ta?"
"Đại nhân, ngài hiểu lầm rồi, thuộc hạ nào dám có ý bất kính như vậy. Tại hạ chỉ cảm thấy với thân phận của ngài thì không cần đuổi theo, việc nhỏ như muỗi này để thuộc hạ làm là được rồi."
Lão giả kinh hãi vội bày ra bộ mặt lấy lòng. Bệnh Ma này tính tình cổ quái. Ở trong tộc, ngoài Sa Vương cùng đại trưởng lão thì hắn chẳng hề phục ai, mà hành sự thì điên điên khùng khùng hỉ hộ thất thường. Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783438/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.