Tại Nhân giới, Lâm Hiên gặp qua không ít thành thị khí thế hào hùng nhưng so với thành trì trước mắt thật không đáng nhắc tới. Cho dù là Hiên Viên thành nơi Vân châu cũng kém hơn nhiều.
Người đứng ở trước tòa cự thành này sẽ có cảm giác nhỏ bé tựa như con kiến, chịu áp bức cự đại.
Trên tường thành rộng lớn có một số giáp sĩ đi tuần. Tu vị đám này không đáng nhắc tới, chỉ là hạng thái điểu mới tiến nhập Tu Tiên giới mà thôi.
Nhưng Lâm Hiên không dám coi thường phòng ngự nơi đây. Hắn cảm ứng được chung quanh có rất nhiều cấm chế cường đại. Hơn nữa, cứ cách mười trượng trên thành thì có một pháo cực lớn màu thanh đồng.
Tinh uy pháo!
Luận uy lực so với thứ được làm tại Thiên Xảo Môn hiển nhiên mạnh hơn nhiều.
"Ha ha, tiền bối minh giám, vãn bối không biết Nhân giới như thế nào nhưng ở Đông Hải thì Lâm Hải Thành quả thật là nhỏ." Lão giả nhìn thoáng qua sắc mặt Lâm Hiên, cẩn thận bồi cười nói.
Lâm Hiên không nói gì nhưng trong lòng tỏa ra sự hưng phấn. Linh giới quả nhiên phồn vinh vô cùng, không uổng phí hắn trải qua thiên tân vạn khổ phi thăng đến nơi đây.
"Được rồi, dọc đường đã làm phiền đạo hữu, chúng ta chia tay ở đây" Đột nhiên Lâm Hiên mở miệng.
"Sao, tiền bối không cùng tiểu nhân vào thành?" Lão giả ngẩn ngơ, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
Lâm Hiên lắc đầu, phân phó đối phương đem Linh thuyền dừng lại.
Thấy sắc mặt kiên quyết của hắn, lão giả không dám bất tuân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783364/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.