Thanh thế lớn như vậy, tự nhiên tất cả tu tiên giả La gia tại Vọng Nguyệt Sơn đều kinh hoảng, chỉ thấy linh quang nổi lên, hàng ngàn tu tiên giả hiện ra giữa không trung.
Nhìn qua dị tượng xa xa, quần tu trợn mắt há mồm, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.
Là kẻ thù bên ngoài sao? Phóng mắt chỗ xa lại chỉ thấy một thanh niên xa lạ mà thôi.
Chúng tu La gia ngự khí phiêu phù ở giữa không trung xì xào bàn tán.
"Là vị cao nhân nào giá lâm bổn phân đà, xin thứ cho Lam mỗ không tiếp đón từ xa."
Theo âm thanh vang vọng truyền vào tai. Chỉ thấy linh quang phát ra bốn phía, một đạo kinh hồng xanh thẳm trên vách núi đá bắn ra, chớp mắt đã tới trước người Lâm Hiên.
Là một trung niên tứ tuần mày lãng mắt tinh thần thái phiêu diêu, tu vị là Nguyên Anh trung kỳ.
Không cần phải nói, người này là tu sĩ cảnh giới cao nhất của La gia tại đây. Có điều với Lâm Hiên, hắn bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Ánh mắt Lâm Hiên vừa đảo qua, linh áp cuồng bạo khiến người run rẩy bắn ra. Thực lực đáng sợ khiến không gian xuất hiện hiện tượng vặn vẹo rất nhỏ.
Lập tức Nguyên Anh trung kỳ tu tiên giả mặt trắng như tờ giấy, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc kinh hô lên:
"Tiền bối. . . Tiền bối Ly hợp kỳ?"
Chỉ một thoáng hắn giống như rơi vào trong hầm băng toàn thân phát run. Các tu sĩ khác càng không phải nói. Tiếng vèo vèo truyền ra, tất cả đều bị linh áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783324/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.