Nửa canh giờ sau.
"Doanh nhi, ngươi đã tùy tâm thao túng được bọn chúng?" Lâm Hiên chậm rãi nói.
"Vâng, rất tốt. Tạ ân thiếu gia, tiểu tỳ nhất định bảo vệ tốt tổng đàn, bất luận như thế nào bảo đảm an toàn cho Nguyệt Nhi tiểu thư." Lục Doanh Nhi cung kính mở miệng, vừa rồi nàng dụng thần niệm phát lệnh, bất luận Xuyên Sơn Giáp hay thi ma đều nhất nhất nghe theo.
Có thể chỉ huy cao thủ Nguyên Anh kỳ, mặc dù ở ngôi cao đã lâu mà nàng không khỏi lộ nét cao hứng.
Lâm Hiên gật đầu hài lòng:
"Ngươi bảo vệ tổng đà cho tốt, sự tình Thiên Ảnh Tông để cho ta."
"Thiếu gia, còn một việc"
"Còn việc gì?"
"Thiếu gia còn nhớ, người từng phân phó tiểu tỳ phái người đi Tuyết Lâu Thành tiếp nhận một vị nữ tử Ngưng Đan Kỳ?"
"Ngươi là nói Vân Nhi?" Lâm Hiên nhịn không được vỗ trán, hắn thật đúng là thông minh một đời mà hồ đồ một lúc, sao lại quên mất nha đầu của ái thê.
Lại nhớ đến miệng lưỡi lanh lợi của nha đầu vỗ mông ngựa không để lại chút dấu vết kia, Lâm Hiên khẽ nở nụ cười. Khi trước không phải hắn từng bị nàng vuốt mông đến toàn thân thoải mái sao. Hiện tại không có tung tích Cầm Tâm, Vân nhi chắc chắn sẽ rất lo lắng.
Thấy Lâm Hiên gật đầu, Lục Doanh Nhi lộ ra nụ cười vui sướng: "Để tiểu tỳ phát truyền âm phù mời Vũ sư muội đi tới gặp người."
Công phu vỗ mông ngựa của Vũ Vân Nhi khiến Bái Hiên Các chủ này cũng phi thường ưa thích, hai người sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783260/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.