Nghe Lâm Hiên nói ra ý định, trên mặt Lục Doanh Nhi đầy cảm động, vốn nàng còn tưởng rằng thiếu gia đột nhiên có tâm xưng hùng xưng bá tại Vân châu, không ngờ lại vì đám hạ nhân như vậy. Tu tiên giả bạc tình bạc ý,gặp được chủ nhân như hắn thật đã tu ba kiếp mới được tiên phúc này.
"Nha đầu ngốc, rơi lệ cái gì, người khác không biết còn tưởng rằng ta đang khi dễ ngươi đó".
"Tạ ơn thiếu gia, nô tỳ dù tan xương nát thịt cũng nhất định tận tâm vì Bái Hiên Các" Lục Doanh Nhi đưa tay lau nước mắt, vẻ mặt vô cùng thành khẩn.
"Được rồi, hôm nay Doanh Nhi ngươi đã là nhất phương chi chủ, không nên ủy mị như thế. Mà ta không cần ai phải tan xương nát thịt gì cả, chỉ cần ngươi tu hành cho tốt là không phụ tâm ý của ta là được, tu tiên đạo vốn là con đường đầy chông gai, ta hy vọng các ngươi có thể tiến xa một chút."
Dạ, nô tỳ nhất định nỗ lực, song với tư chất của ta chỉ sợ rất khó kết anh." Nói tới đây trên mặt Lục Doanh Nhi lộ ra vẻ ảm đạm, năm đó nàng có thể kết đan thành công cũng là do thiếu gia ban cho linh đan diệu dược chứ không phải bản thân nỗ lực.
"Nản lòng cái gì. Hiện tại cảnh giới của ngươi đã là Ngưng Đan trung kỳ, tuy ngươi cùng Tâm nhi đúng là có thiếu chút tư chất song đã có ta, hai ngươi sẽ có hy vọng kết anh." Lâm Hiên mỉm cười mở miệng.
"Thiếu gia, ngươi nói thật sao?"
Lục Doanh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783257/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.