Không gian trở nên mơ hồ, Lâm Hiên xuất hiện ở ngoài hơn hai mươi trượng, Nguyên Anh quá sợ hãi, bàn tay nhỏ bé vội bấm niệm pháp quyết muốn chạy trốn, Lâm Hiên sớm đã có chuẩn bị vươn tay ra hung hăng giơ cây trường mâu chém xuống dưới. Thanh quang lóe lên, Nguyên Anh thư sinh lảo đảo hiện ở giữa không trung.
"Không thể nào..." Sắc mặt Nguyên Anh trắng nhợt hét lên, nhưng lời mới phát ra liền bị chặn lại, trên đỉnh đầu của hắn lóe lên thanh quang. Một quái trảo xuất hiện, không chút khách khí chụp lấy Nguyên Anh.
Thư sinh vừa sợ vừa giận, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy oán độc nhưng rất nhanh đã thay thể bởi vẻ kiên định, toàn thân lập lòe linh quang.
Đột nhiên bên cạnh vang lên một tiếng hừ lạnh: "Thế nào, đạo hữu muốn tự bạo sao, chậm đã".
Tay trái của Lâm Hiên khẽ nâng lên, từ ngón tay bắn ra hơn mười sợi tơ màu xanh nhanh như điện, phân biệt tới mi tâm, bụn, cùng với những nơi hiểm yếu trên thân Nguyên Anh. Thần quang trong mắt nó lập tức ảm đạm.
Lần trước bởi nhất thời chủ quan để Nguyên Anh của Không Huyễn trốn mất, Lâm Hiên buồn bực không thôi. Lần này không thể lại tiếp tục giẫm lên vết xe đổ.
Lâm Hiên vươn tay ra, quái trảo lập tức biến thành một quang cầu màu xanh đem Nguyên Anh bay tới. Lâm Hiên không chút do dự sưu hồn.
Đảo mắt trôi qua một tuần trà, Lâm Hiên giơ tay lên. Quang cầu bay về phía bên trái, trên mặt thi ma lộ vẻ mừng rỡ, lập tức đem nó nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783217/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.