Sau khi tiến vào Vân Lĩnh Sơn, nơi nơi đều xảy ra tranh đấu, nguy hiểm không kể xiết.
Nhưng bất luận là cạm bẫy hay cấm chế, hoặc là yêu ma thì chỉ diệt sát được tu tiên giả Ngưng Đan Kỳ, không thể tạo thành uy hiếp đối với Điền Tiểu Kiếm.
Chẳng qua hắn cũng rất giảo hoạt, rất nhanh đã nhìn ra điểm không ổn ở nơi này.
Hắn vốn là tò mò khi biết Lâm Hiên tiến giai Nguyên Anh kỳ nhưng hiện giờ đã không muốn mạo hiểm thêm.
Chần chờ một chút, Điền Tiểu Kiếm quyết định theo đường cũ trở về.
Tuy rằng bốn phía là sương vụ nhưng lúc vào Điền Tiểu Kiếm đã thi triển bí thuật đánh dấu.
Dọc đường thấy rất nhiều thi thể của tu sĩ. Độn quang của Điền Tiểu Kiếm không nhanh, lại lẳng lặng tế ra mấy pháp bảo phòng ngự.
"Ồ!"
Điền Tiểu Kiếm chợt dừng lại, một tòa tiểu sơn đã chặn trước mặt hắn.
Trong mắt chợt lóe tinh quang, vẻ mặt thiếu chủ Ly Dược Cung trở nên âm trầm.
Nếu không nhớ lầm thì đường đi chính là một con đường bằng phẳng, không hề có ngọn núi nào.
Điền Tiểu Kiếm lạnh lùng đảo mắt khắp chung quanh song thấy không phát hiện gì khác.
Sau một lát ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng, hai tay hợp lại trước ngực, toàn thân hắn tỏa ra cỗ ma khí cuồn cuộn, hóa thành một đạo ô quang hung hăng chém tới tiểu sơn kia.
Ầm ầm!
Đá vụn bắn ra tung tóe cùng bụi đất đầy trời.
Toàn bộ tiểu sơn đã bị chém bay nhưng không hề có điều gì khác thường.
Trong mắt Điền Tiểu Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783177/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.