Một canh giờ sau, hai đạo kinh hồng hạ xuống tại một nơi có linh khí đậm đặc hơn cả trên ngọn chủ phong Bích Vân Sơn. Quang hoa thu liễm hiện ra một nam một nữ, là Lâm Hiên và thê tử của Thiên Tuyền Môn chủ Từ Nhân.
Lâm Hiên trở lại chốn xưa, tính ở tại nơi đây tu luyện thêm thần thông mới một thời gian.
Điều này khiến Thiên Tuyền Môn trên dưới kinh hỉ không thôi. Đại ân của Lâm Hiên tạm thời chưa nhắc, mà nếu có một vị tu sĩ Nguyên Anh cư ngụ lại có lợi rất lớn với môn phái, không cần lo lắng đến các thế lực khác dòm ngó.
Trong số tu sĩ cấp cao của môn phái thì Từ Nhân lại là cố hữu của Lâm Hiên, hiện nàng cũng có trách nhiệm tiếp đãi hắn.
"Lâm tiền bối, đây chính là tuyền nhãn của Linh mạch Bích Vân Sơn, linh khí vô cùng nồng đậm. Động phủ khi xưa của Thái Hư chân nhân cũng nằm tại đây. Nếu tiền bối không chê thì xin tạm thời ở lại đây. Nơi này là thánh cấm địa bổn môn, tuyệt đối không có đệ tử trong môn quấy rầy sự thanh tu của tiền bối. Không biết ý người thế nào?" Từ Nhân cung kính mở miệng, hiện tại thân phận hai người đã rất khác biệt, nàng cũng không dám chút nào lỗ mãng.
Lâm Hiên đem thần thức phát ra, nơi này đúng là một địa phương rất tốt để tu luyện, linh khí nồng đậm cùng phong cảnh thanh nhã, nơi nơi đều là những cây đại thụ che trời.
"Được rồi, Lâm mỗ sẽ mở động phủ tại đây, làm phiền Từ tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783160/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.