"Thanh Dương thành này vốn có một tòa phường thị" Thiếu nữ khéo cười tươi đẹp.
"Cái gì?" Lâm Hiên thất kinh: "Đây không phải là chỗ của phàm nhân ở sao, sao có phường thị của tu tiên giả lẫn ở trong"
"Thành này vốn hết sức phồn vinh giao thông vô cùng tiện lợi. Vãn bối nghe ân sư nói là Nhị các chủ chúng ta sau khi xem xét liền hạ lệnh thiết lập phường thị ở nơi này, đương nhiên là có huyễn trận bảo vệ, đừng nói phàm nhân mà tu tiên giả dưới Trúc Cơ kỳ, nếu không có lệnh phù của bổn môn thì không thể tiến vào".
"Ồ, Như vậy thực lực của quý môn thật đúng là không phải nhỏ?" Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Tiền bối quá khen, bất quá tại U châu mà nói Bái Hiên Các chúng ta quả thật là thương minh lớn nhất, sinh ý không chỉ trải rộng toàn châu thậm chí đã mở rộng sang các châu phủ xung quanh".
"Ồ?" Lâm Hiên vẻ mặt kinh ngạc: "Thì ra quý phái là thương minh, vậy Thất Tuyệt Thiên năm xưa hiện tại ra sao, chẳng lẽ đã suy tàn?"
"Tiền bối nói không sai, Thất Tuyệt Thiên cấu kết cùng âm hồn hiển nhiên không có kết cục tốt, đã sớm trở thành mây khói trong lịch sử".
"Thì ra là thế" Lâm Hiên gật đầu, trong mắt thoáng hiện tia dị sắc, không biết đang nghĩ điều gì.
"Tiên sư, nếu người không chê thì để tiểu lão nhi đưa người vào biệt viện trong thành nghỉ tạm. Sáng mai sẽ cho Ảnh Nhi đưa người tới phường thị" Trương viên ngoại cũng hết sức ân cần mở miệng, trên mặt toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783134/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.