"Oa, lại là kim độn phù độn phù cơ đấy." Trên mặt lão giả hói đầu lộ ra vài phần kinh ngạc xen lẫn tham lam cùng châm chọc:" Xú nha đầu quả nhiên toàn thân đều là bảo vật! nhưng với cái phù triện giấy lộn kia mà muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay của lão phu sao, rõ nằm mơ!" Lão nhe răng cười rồi vươn tay ra bên hông vỗ một cái, một đạo bạch quang từ túi trữ vật bay ra xoay quanh trên đỉnh đầu, sau đó liền hóa thành một tia chớp biến mất tại chỗ.
Tốc độ của pháp bảo rất nhanh chợt lóe lên đã đuổi đến sau đạo kinh hồng, một tiếng kêu thảm truyền đến thân ảnh Kim Linh như một con chim bị trúng tên chao xuống mặt đất.
"Chà, còn chưa pháp bảo của lão phu chém thành hai nửa. Công pháp của Kim lão quái quả nhiên có vài chỗ độc đáo." Trên mặt lão giả hói đầu lộ vẻ suy tư, không thèm để ý tiêu sái bước qua, một ả tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhỏ nhoi lão còn không để trong mắt.
Lúc này thân thể mềm mại không xương kia nằm trên mặt đất dường như đã hôn mê, bên cạnh nàng có một tấm thuẫn bài, xem ra chính là vật này giúp nàng tránh khỏi họa sát thân.
Thêm chút hơi tàn cũng có ích lợi gì, sớm muộn sẽ xuống địa phủ.
Trên mặt lão giả hói đầu lộ ra vẻ đắc ý, ánh mắt tham lam đảo qua bên hông nữ tử, liền đưa tay lấy muốn thu túi trữ vật của nàng.
Nhưng ngay lúc này dị biến nổi lên, đột nhiên thiếu nữ mở hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1783094/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.