Lâm Hiên bất động thanh sắc nấp sau tảng đại thạch. Hắn chưa vội rời đi, thầm nghĩ nếu cơ duyên xảo hợp không chừng hôm nay sẽ có thu hoạch gì chăng.
Đối với Liễm Khí Thuật của bản thân, Lâm Hiên có vài phần tâm đắc, cho dù cách đám tu sĩ kia không xa nhưng không lo lắng bại lộ.
Những tu sĩ kia không thuộc cùng một môn phái mà chia ra ba nhóm nhỏ, sau khi độn quang tới đây quay sang nhìn nhau. Mấy vị đầu lĩnh liền tập trung ở trên sơn đỉnh.
Hai nam một nữ có tu vị là cao nhất đều là cảnh giới Ngưng Đan trung kỳ.
Lâm Hiên đưa mắt liếc qua nữ tu một lát.
Nữ tử này dù dung nhan khá tú lệ nhưng chưa phải là đại mỹ nữ khiến người khó quên, điều làm Lâm Hiên cảm thấy bất ngờ chính là nàng là một vị quỷ đạo tu sĩ. Với lại công pháp tu luyện chắc chắn có thể bảo trì dung nhan, Trừ ít người như hắn thì đa số niên kỷ của Ngưng Đan Kỳ tu tiên giả ít nhất cũng phải trên trăm năm, nhưng nữ tử này nhìn qua lại thanh xuân tịnh lệ chỉ vào khoảng hai mươi.
Hai người kia một người thân hình cao lớn rắn rỏi, tóc tai bù xù nhưng toàn thân tràn đầy vẻ phóng khoáng.
Cuối cùng là một lão niên tướng mạo hết sức bình thường, toàn thân vận trường bào đỏ rực khiến lão dễ khiến sự chú ý nhất nơi đây.
Ba người sau khi cùng tề tựa cùng một chỗ khẽ gật đầu thi lễ cùng nhau.
"Ninh tiên tử, tin tức này là sự thực chăng, nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1782993/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.