Hắn vận chuyển linh lực lên hai mắt thì huyễn cảnh biết mất. Một tập thị nho nhỏ rộng khoảng mấy ngàn thước vuông xuất hiện trong tầm mắt, song không ngờ số lượng tu sĩ trong này lại lên tới cả ngàn.
Lâm Hiên phóng thần thức đánh giá một vòng. Quả thật nơi đây đều là tu sĩ cấp thấp nhưng không khí vô cùng náo nhiệt. Ở đây không có cửa tiệm cố định mà chủ yếu là chiêu bài rao hàng. Đám tu sĩ sau khi tìm thấy thì dùng tinh thạch để mua, cũng có thể dùng vật phẩm khác mà trao đổi.
Lâm Hiên chậm rãi đi dạo trong này. Trình độ tu tiên ở U Châu quả thực hơn hẳn Duyện Châu. Nơi này bị các tu sĩ cấp cao gọi là phế phẩm giao dịch hội song hắn cũng nhìn thấy vài kiện Linh Khí hạ phẩm, nếu Duyện Châu thì chắc chắn là không có bày bán dễ như vậy. Có điều các tu sĩ Linh Động hậu kỳ lại như tìm được chí bảo, tranh đoạt Linh Khí mà đỏ mặt tía tay.
Khóe miệng Lâm Hiên khẽ cười có chút cảm khái, hai năm trước chẳng phải hắn cũng như những thanh thiếu niên này sao. Chỉ từ khi có lam sắc tinh hải mà vận mệnh hắn thay đổi kỳ diệu. Trong hai năm thời gian ngắn ngủi một kẻ tầng thứ nhất Linh Động kỳ trở thành một tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Chỉ thấy được bán nhiều nhất ở đây chính là phù lục và tài liệu cấp thấp khiến Lâm Hiên có chút thất vọng. Đột nhiên một tấm chiêu bài đã hấp dẫn ánh mắt hắn.
Phế phẩm đan dược! Bốn chữ này khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1782888/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.