"Tham kiến tiên sư!" Triệu Minh cung kính hành lễ.
"Ừm" Lâm Hiên gật đầu bộ dáng hững hờ nói "Trong thời gian này Phế Đan phòng có chuyện gì không?"
"Người yên tâm, hết thảy đều như thường."
Sau gần bốn tuần trăng làm quản sự Phế Đan phòng, Lâm Hiên mới tiến hành kiểm tra khiến cho Triệu Minh là kẻ cầm đầu đám đồng tử mặc dù có chút kinh ngạc.
Cố ý trồng hoa, hoa chẳng nở. Vô tình tiếp liễu, liễu xanh um. Không ngờ việc suốt ngày cô tịch trong phòng của hắn được đám đồng tử ủng hộ nhiệt tình.
Trong Phiêu Vân Cốc, đám đồng tử này có vị thế rất thấp. Bọn họ chỉ là phận nô phó chuyên làm tạp dịch cùng việc nặng để hầu hạ tu tiên giả. Song khi hành sự có sơ xuất nhẹ thì bị mắng chửi, thậm chí còn mất mạng là điều bình thường.
Mỗi ngày trôi qua bọn họ đều nơm nớp lo sợ. Nếu như gặp được vị thượng ti nào tính cách ôn hòa thì vận số may mắn, còn nếu như gặp một lão quái hỉ nộ vô thường thì mạng nhỏ có thể mất bất cứ lúc nào.
Khi trước ở Phế Đan phòng có những khoảng thời gian rất dài không có tu sĩ phụ trách. Người tạm thay mặt là Triệu Minh thì cũng như bọn hắn, bởi vậy nơi đây cuộc sống không chỉ thanh nhàn mà còn an toàn hơn nơi khác.
Lúc Lâm Hiên tới đây trong lòng bọn họ lại lo lắng không thôi, tưởng rằng những ngày tươi đẹp đã kết thúc. Song qua mấy tuần trăng không thấy đệ tử nào bị đánh mắng gì cả, bọn hắn chỉ ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1782863/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.