Mấy ngày kế tiếp, Lâm Hiên chưa vội hành sự mà quyết định bất động thanh sắc quan sát vài ngày. Mặc dù Triệu Minh đã giới thiệu chi tiết nơi này song hắn muốn đích thân khảo nghiệm qua.
Mà trong mắt những kẻ ở đây những tu tiên giả tới xin làm quản sự thì đều là kẻ lười biếng, không chịu khắc khổ tu hành. Nếu hắn chăm chỉ tu hành hoặc quá quản chuyện thì há chẳng phải là khiến người hoài nghi sao?
Lâm Hiên quyết định dành một đoạn thời gian âm thầm đánh giá thuộc cấp, và biến hắn thành một vị quản sự lười biếng cùng cô tịch, thích ở trong phòng không muốn người khác quấy rầy.
Sau thời gian chừng một tuần thì thấy Triệu Minh quả thật không nói dối. Tạp vụ nơi Phế đan phòng này hết sức dễ dàng, chỉ vào ngày mùng một đầu các tuần trăng sẽ có một đồng tử ở Luyện Đan phòng đem phế đan tống đến đây. Khoảng thời gian dài còn lại thì ngay cả ngoại môn đệ tử cũng không thèm tới nơi này.
Nơi đây tựa hồ như là ngăn cách với bên ngoài song đối với Lâm Hiên thì rất thích hợp. Mà sự tình quản lý Phế Đan Phòng đúng là hỗn loạn như lời của Triệu Minh, nghe nói ngàn năm trước cũng có trương mục song bây giờ không biết đã thất lạc đi nơi nào.
Nói các khác Phế Đan phòng này tràn đầy phế đan tích tụ cả ngàn năm song lại chẳng rõ con số. Đối với Lâm Hiên đúng là bảo khố dùng không hết.
Đây đa phần đều là Tẩy Tủy Đan cùng đan dược Linh Động Kỳ. Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-thanh-tien/1782860/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.