“Hoàng Dao tin tưởng Đan Quân, vậy để ta làm trước đi.” 
 Chưa đợi Lý Nguyên mở miệng, nữ tu đã bước ra trước, giọng nói bình thản. 
 “Phu nhân, để ta làm trước!” 
 Lý Nguyên vội vàng đưa tay giữ lấy cánh tay nàng. 
 “Các ngươi còn tranh cãi gì nữa? Chẳng lẽ không tin vào thủ đoạn của Tần đạo hữu sao? Lý Nguyên, để Tần đạo hữu ra tay đi.” 
 Giao Vỹ lão tổ lên tiếng, chỉ rõ tên. 
 “Được, Tần đan quân, chúng ta vào mật thất.” 
 Lý Nguyên gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị. 
 “Không cần đâu. Làm ngay ở đây là được. Có Giao đạo hữu và Hoàng tiên tử hộ pháp, tự nhiên sẽ không bị quấy rầy.” 
 Tần Phượng Minh phất tay, dáng vẻ thong dong, đầy tự tin. 
 Ba người kia đều sững sờ, không ngờ hắn lại dám thi thuật giữa đại điện như vậy, không chút kiêng dè. 
 “Vậy cứ theo ý Đan Quân.” 
 Lý Nguyên hít sâu, trấn định tâm thần, rồi khoanh chân ngồi xuống bồ đoàn, nhắm mắt lại. 
 Tần Phượng Minh nói: 
 “Hai vị lui ra một chút, đừng lại gần trong phạm vi mười trượng.” 
 Giao Vỹ và Hoàng Dao lùi lại, ánh mắt dõi chặt về phía Tần Phượng Minh, muốn xem rõ hắn thi triển pháp thuật ra sao. 
 “Lý đạo hữu, thả lỏng tinh thần, đừng kháng cự Tần mỗ bắt đầu thi thuật đây. 
 Vừa dứt lời, một luồng dao động kỳ dị tỏa ra, trong nháy mắt bao trùm toàn thân Lý Nguyên. 
 Chỉ thấy hắn run người, cảm giác một luồng thần hồn hùng mạnh xông thẳng vào cơ thể, đầu óc choáng váng, rồi lập tức rơi vào giấc ngủ sâu, hoàn toàn mất đi ý thức. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-luyen-phi-thang-luc-c/4676450/chuong-6677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.