Lương Quân Nhất mơ một giấc mơ.
Trong mơ hắn thấy huynh trưởng của mình lúc nhỏ.
Huynh trưởng ngồi dưới gốc anh đào, ánh nắng mơ hồ xuyên qua thân hình trẻ con gầy gầy trắng trắng, hắn nheo mắt nhìn, khuôn mặt huynh trưởng thoáng chút không rõ ràng, nhưng làn da bạch sứ lấm lem bùn đất vẫn cứ khắc sâu trong mắt hắn.
Huynh trưởng nhỏ bé của hắn đầy tủi thân mà cúi đầu vân vê vạt áo rách rưới, hắn nghĩ chắc lại bị kẻ khác bắt nạt rồi.
Lương Quân Nhất nhíu mày khó chịu, bây giờ hắn đã lớn, không còn là đứa trẻ yếu ớt bệnh tật lúc trước, dù là trong mơ hắn cũng sẽ không để ai bắt nạt huynh ấy.
Vì thế, hắn vội vàng chạy tới. Dưới cây anh đào, Lương Quân Nhất muốn ôm lấy thân hình nhỏ gầy, vuốt ve xoa dịu khuôn mặt đầy ủy khuất kia, nhưng hắn dù cố gắng dang rộng bước chân, cố chạy bước lớn nhưng vẫn không thể nhanh chóng đến được chỗ huynh ấy.
Cho đến khi huynh trưởng dụi đôi mắt hồng ướt át, phủi vạt áo đầy bụi bẩn, chống người đứng dậy rời đi tán anh đào, Lương Nhất hốt hoảng. Hắn đưa tay muốn với tới thân ảnh nhỏ gầy kia. Nhưng phía trước hắn lại là bàn tay múp míp, đôi chân mũm mĩm, hắn kinh hãi sờ soạng khắp người. Một thân hình to lớn nặng nề khiến hắn không nhúc nhích được, hắn cắn răng hận không thể dùng hai tay đánh tan khối mỡ thừa vô dụng trên người.
Huynh trưởng phía trước, hắn không với tới được. Nhưng như nhận ra được tầm mắt nóng bỏng nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787681/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.