Lương Khất lưu luyến sự quan tâm đầy thô kệch nhưng lại chăm chút tỉ mỉ của Hoàng Hoa đối với mình. Nhưng y cũng đau lòng vì rõ ràng sự quan tâm này vốn là bị ảnh hưởng bởi khế ước Bạch Long. Sau khi khế ước giải trừ, thì Hoàng Hoa chắc sẽ trở lại như cũ. Trở lại thành tên nhóc miệng cay nghiệt, lại vô cùng ghét y kia.
Không khí yên ả lại kèm theo một chút ám muội, khiến cả hai đều lâm vào im lặng.
"Lương lão thái dường như thông qua lão Thượng Thư đã cầu xin bệ hạ bắt huynh trả lại chức Trạng Nguyên cho Quân Nhất."
Hoàng Hoa chuyển đề tài phá vỡ bầu không khí có phần vi diệu này.
"À... vậy sao."
Lương Khất dù nghe tin này cũng không thấy có phản ứng lớn gì, y cũng đã nghĩ đến tình huống này.
Vốn dĩ ước mơ, nguyện vọng mục tiêu của Lương Khất là để giành lấy sự quan tâm yêu thương của phụ mẫu. Y muốn giành lấy ánh mắt đầy yêu thương tự hào của mẫu thân, giống như khi nàng nhìn đệ đệ mình. Nhưng khi sự thật phơi bày, cái gọi là nguyện vọng kia cũng trở thành một trò cười. Đánh đổi nhiều thứ như vậy, rốt cuộc tiền mất tật mang, bản thân lại bị đánh trả về một cái thân phận tiện.
"Quân Nhất đã tỉnh, cái danh Trạng Nguyên thật sự cũng nên trả về cho đệ ấy."
"Cho dù ngay từ đầu việc đạt chức đã xảy ra nhiều việc không rõ ràng. Nhưng trong suốt một năm qua, các quan lại cùng hoàng thượng cũng thấy được sự cố gắng và tài hoa của huynh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787671/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.