Lương Quân Nhất và Lương Khất không phải anh em ruột. Nhưng lại cùng một mệnh với nhau.
Hai người có thể xem trường hợp trăm năm hiếm gặp, không cùng huyết thống nhưng máu có thể dung hòa, mệnh cách khác nhau nhưng có thể hợp lại chung một chỗ. Nói một cách chính xác tinh hồn của các ngươi thu hút lẫn nhau."
Đi một vòng lại trở về điểm xuất phát.
Thật là chuyện nực cười. Y không họ Lương sao lại nối liền mệnh với tôn tử của bọn họ.
Lương Khất trầm mặc, khoé môi hơi nhếch lên một nét nhỏ khó thấy. Y cũng không truy cứu tiếp chuyện này. Không cần đào sâu y cũng mường tượng được một số việc xa xưa.
Cho dù là gì cũng chỉ là chuyện cũ rích của việc nghe theo lời phán mệnh của lão bán yêu khốn khiếp kia thì bọn họ cũng đều là lũ súc sinh. Mạng một đứa trẻ nghèo ti hèn đến thế sao, mạng cháu trai họ thì quý giá thế sao.
Lương Khất hạ mắt rũ mi, dù mơ hồ một chút ký ức tuổi thơ, y cũng không thể nhớ rõ hình ảnh mẹ ruột mình. Có lẽ lúc đó còn quá nhỏ, lại trải qua nhiều năm, hình ảnh trong ký ức vẫn là những mảnh ghép mơ hồ.
Mơ hồ, hư ảo.
Một vùng tuyết trắng, cơ thể người phụ nữ gầy gò ôm lấy đứa trẻ nhỏ.
Lương Khất đã không thể nhớ rõ lúc ấy mình bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng trong mảng ký ức của y chứa đựng hình ảnh một nữ nhân gầy gò, yếu đuối. Mùa đông lạnh giá nàng chỉ khoác một kiệt áo rách nát, mà bao bọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787669/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.