Không khí trong căn phòng vốn ngập mùi thuốc đông y, nay lại tràn ngập mùi máu tươi. Bên ngoài là bốn tên thị vệ đều một bộ lạnh lùng, mắt điếc tai ngơ, như không quan tâm đến những gì đang xảy ra. Bọn họ không biết rằng chỉ cách một tấm cửa gỗ lại là hai sinh mệnh đang nối kết với nhau.
Kết nối bằng máu tươi và thi chú.
Cơ thể gầy yếu của Lương Khất bị rút đi không biết bao nhiêu máu. Khuôn mặt y vốn tái nhợt nay bị rút máu khiến cơ thể co rút lại dần như cái xác héo khô, cuống họng y đau đớn rên rỉ từng tiếng.
"Ta hận..."
"Hận..."
"Lương Quân Nhất... Ngươi từng nói yêu ta... Nói sẽ bảo vệ ta..."
"Nhưng cuối cùng lại khiến ta chết trong tay ngươi!!!"
"Có làm ma ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi!!! Không tha thứ cho các ngươi!!!"
Lương Khất như dùng hết sức của sinh mệnh mình mà rống lên trong uất ức và phẫn hận.
Âm hồn Lương Quân Nhất đang đang đớn dằn vặt trong luồng tơ huyết, khi hắn nghe được sự thống hận của Lương Khất thì như bừng tỉnh.
Hắn đã yêu y như thế.
Muốn trân trọng nâng niu bảo vệ y.
Hắn vốn chỉ muốn trói buộc y bên mình bằng tình yêu của hắn. Chứ không phải bằng sinh mệnh của y.
Hắn không cần.
Không cần Lương Khất phải vì hắn mà trả giá để rồi thống hận hắn.
Ý thức như được trở về đột ngột, cả cơ thể âm hồn Lương Quân Nhất căng lên. Các cơ thịt trên người hắn như muốn chèn ép xé toạc cái kén tơ huyết tinh đang ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787663/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.